“Dạ Vương phi thật thê thảm, vì một món trang sức mà lại liều mạng như vậy”.
“Phải đó, một nữ nhân yểu điệu như thế, nếu là ta thì đã tặng cho nàng ấy một đống trang sức trâm cài ngọc trai rồi”.
“Thảm, quá thê thảm, ta nhìn mà cũng không chịu được muốn tặng cây trâm đẹp nhất ở nhà cho nàng ấy”.
“Hình như có gì đó sai sai, không phải Dạ Vương phi giàu lắm sao? Chưa kể Dạ Vương có cho nàng ấy lương tháng hay trang sức hay không, bản thân Dạ Vương phi cũng là một phú bà, tiền trong tay nàng ấy không thể ít hơn bất kỳ thế gia nào mới đúng chứ nhỉ?”
“Việc này... có khi nào chỉ là mặt ngoài thôi không? Trên thực tế tiền của nàng ấy đều đã bị chiến thần chiếm đoạt hết rồi”.
Mọi người càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Nếu không thì sao một nữ nhân có thể vứt hết thể diện vì một cây trâm chứ?
Sắc mặt Thanh Phong lúc trắng lúc xanh.
Chủ tử chiếm đoạt bạc của nàng khi nào?
Chủ tử không tặng trang sức cho nàng khi nào?
Chủ tử còn ước có thể đưa tất cả những món trang sức đẹp nhất trong thiên hạ tới trước mặt nàng được không nào?
Vương phi thật vô liêm sỉ, vì một món trang sức mà bôi đen thanh danh của mình thì cũng thôi, thế mà còn bôi đen thanh danh của chủ tử.
Lại nhìn nàng còn đang ôm chặt đùi Thượng Quan Sở, kéo bộ quần áo trắng như tuyết của hắn ta để lau nước mắt và nước mũi của mình.
Thanh Phong run lên, hắn ta có thể đoán trước được khi chủ tử biết việc này sẽ tức giận cỡ nào.
“Thượng Quan phu tử, ta bảo đảm sau này nhất định sẽ chăm chỉ học tập, cố gắng mỗi ngày, không làm ngài tức giận nữa. Ngài đưa trâm bạch ngọc cho ta trước đi mà, nếu không có cây trâm này, ta thật sự không sống nổi”.
Thượng Quan Sở nhìn chằm chằm bộ quần áo trắng như tuyết của mình.
Trên quần áo hắn ta dính đầy nước mắt và nước mũi của nàng, Cố Thanh Hy lau xong còn kéo ống tay áo bên kia của hắn ta lau nước mũi.
Nàng đau khổ nói: “Phu tử, ngài là phu tử tốt nhất thiên hạ, lúc trước ta bị mù nên mới không nghiêm túc học tập, ngài cho ta một cơ hội sửa lỗi được không?”
Thượng Quan Sở: “...”
Hắn ta chỉ muốn nói rằng nàng nói đi nói lại, khóc thì khóc, có thể đừng lấy quần áo của hắn ta làm khăn tay không?
Hắn ta có bệnh thích sạch sẽ.
Mọi người lại trợn mắt ngoác mồm.
Thượng Quan phu tử luôn không dính khói lửa trần gian, là một sự tồn tại thần thánh nhất.
Hơn nữa không phải Thượng Quan phu tử có bệnh thích sạch sẽ sao?