Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ma chủ nghiêm túc đáp: “Đúng vậy, ta sẽ đối xử với nó như con ruột của mình nên tỷ không cần lo lắng về vấn đề tương lai của đứa bé. Con của Tư Mạc Phi ta, thiên hạ có ai dám bắt nạt?”  

 

Tiêu Vũ Hiên ngẩn ra, bèn sửa lại: “Đứa trẻ trong bụng nha đầu xấu xí không phải con của ngươi”, đó là con của ta.  

 

Ma chủ bừng tỉnh đại ngộ.  

 

Đúng, họ chưa thành thân, hiện tại chưa phải con của hắn ta, nhưng đây chỉ là vấn đề sớm muộn.  

 

“Sau này sẽ là con của chúng ta”, ma chủ đáp.  

 

Cố Thanh Hy nghĩ kiếp trước nàng đã tạo nghiệp nên kiếp này mới có thể quen biết hai tên ngốc này.  

 

Cố Thanh Hy lạnh lùng nói: “Các ngươi ai dám đi gây sự với Dạ Mặc Uyên, đừng trách ta không nhận các ngươi làm đệ đệ nữa”.  

 

“Nha đầu xấu xí, Dạ Mặc Uyên đối xử với cô như vậy, sao cô còn nói giúp cho hắn ta? Có phải hắn ta uy hiếp cô không?”  

 

“Hắn ta dám?”, ma chủ lập tức trở nên bá đạo lẫm liệt, toát lên khí thế càn quét thiên hạ, mình ta vô địch.  

 

“Hắn không uy hiếp ta. Ta xin đấy, đầu óc các ngươi có thể bình thường một chút không? Đi với các ngươi, ta mất hết cả mặt mũi”.  

 

Từ lúc quen biết cho đến nay, mặc dù thỉnh thoảng Dạ Mặc Uyên sẽ uy hiếp nàng, nhưng nhiều lần đều là sấm to mưa nhỏ, hắn không hề làm gì nàng.  

 

Khi thấy họ còn định nói gì đó, Cố Thanh Hy nhướng mày, giận dữ nhìn ma chủ: “Nhất là ngươi, không được gây sự với Dạ Mặc Uyên nữa”.  

 

“Dạ Mặc Uyên không ra gì cả”.  

 

“Ta thấy ngươi mới không ra gì đấy, nhìn mười hai tên kỳ chủ dưới tay ngươi kìa, ai cũng cặn bã, đặc biệt là Lan kỳ chủ, nói ông ta cặn bã là đã đánh giá cao rồi”.  

 

Ma chủ sửa lại: “Bây giờ chỉ còn bảy kỳ chủ, ta cũng không có ý định bổ sung năm vị kỳ chủ mà ta đã xoá sổ”.  

 

Cố Thanh Hy nhíu mày, nàng không rõ chuyện của Ma tộc bọn họ, nhưng nàng thật sự không có chút thiện cảm nào với mấy tên kỳ chủ dưới tay hắn ta.  

 

Nếu không phải do hắn ta và người của Thiên Phần tộc đột nhiên xuất hiện thì Lan kỳ chủ đã bị Dạ Mặc Uyên giết.  

 

Nàng đột nhiên nghiêm mặt: “Ta hỏi ngươi, việc Lan kỳ chủ độc ác tàn nhẫn, ngược đãi người hầu là do ngươi bày mưu đặt kế phải không?”  

 

Ma chủ vuốt mái tóc đen suôn mượt như thác nước của mình, lười nhác đáp: “Nếu người của Ma tộc không độc ác tàn nhẫn thì làm sao có thể có chỗ đứng?”  

 

“Vậy là do ngươi bày mưu đặt kế?”, giọng điệu của Cố Thanh Hy trở nên lạnh lẽo.  

 

Nếu ma chủ trả lời là phải, nàng sẽ lập tức tuyệt giao với hắn ta.  

 

“Bản toạ không thích chém chém giết giết, càng không thích họ độc ác tàn nhẫn, vì thế bản toạ còn đang do dự có nên chấn chỉnh lại nếp sống hay không đây”.  

 

Hắn ta vừa dứt lời, vẻ mặt Cố Thanh Hy tốt hơn phần nào, nàng tức giận: “Nên chấn chỉnh từ lâu mới đúng”.  

 

“Hay là tỷ tỷ đi theo ta về Ma tộc, tỷ chấn chỉnh giúp ta nhé?”  

 

“Vậy thì ta nhất định sẽ giết hết tất cả kỳ chủ dưới tay ngươi, đặc biệt là Lan kỳ chủ”.  

 

“Lan kỳ chủ không được giết, mặc dù ông ta hơi tàn nhẫn, nhưng ông ta rất trung thành với ta”.  

 

Trung thành?  

 

Hơ...  

 

Trung thành thật sao?  

 

Nàng chưa quên Lan kỳ chủ từng nói ông ta đào tạo một nhóm kỳ thủ, một nhóm kỳ thủ mà ngay cả ma chủ cũng không biết.  

 

Theo nàng thấy, cả Ma tộc chỉ có một tên ngốc như hắn ta, không biết hắn ta đã làm gì mới bò lên được vị trí ma chủ.  



“Tỷ tỷ, chiếc chuông Phá hồn mà tỷ đang giữ không được hoàn chỉnh”, ma chủ gảy nhẹ vào chiếc chuông Phá hồn bị lòi ra một chút của Cố Thanh Hy, nói với giọng hờ hững, ánh mắt lười nhác vô vị như thể không hề có hứng thú với chuông Phá hồn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK