Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trong phòng ngủ, hai tay hai chân của Diệp Phong bị trói lại bằng xích sắt thành hình chữ đại, quần áo bị xé rách rải rác khắp nơi.  

 

Hữu hộ pháp đang hoành hành ngang ngược.  

 

Cho dù Diệp Phong giãy giụa thế nào cũng không thể trốn thoát được, ngược lại còn động đến vết thương trên người, dòng máu đỏ tươi chậm rãi chảy ra.  

 

“Chát…”  

 

Hữu hộ pháp giơ tay tát hắn ta một cái, tức giận mắng.  

 

“Phi, ra vẻ trong sạch trước mặt ta làm gì, đừng tưởng ta không biết trước đây ngươi phục vụ Lan kỳ chủ thế nào, với dáng vẻ thấp kém này của ngươi, ta có thể vừa mắt ngươi đã là phúc của ngươi rồi”.  

 

Lời này như đâm thẳng vào tim Diệp Phong.  

 

Ký ức trước đây tựa như dời sông lấp biển hiện lên trong đầu hắn ta.  

 

Mỗi cảnh tượng đều khiến hắn ta sống không bằng chết.  

 

Đời người nếu có thể lựa chọn, ai lại muốn trôi qua cuộc sống như thế.  

 

Ai lại muốn dịu dàng hầu hạ dưới người người khác chứ.  

 

“Đồ đê tiện, một cánh hoa tàn như ngươi cũng dám trừng mắt nhìn ta ư, ta cho ngươi biết, đợi qua tối nay, ta sẽ thưởng ngươi cho thuộc hạ, không phải ngươi thích ra vẻ trong sạch lắm à, để ta xem ngươi còn giả vờ thế nào”.  

 

Sau đó, gã ta lại vừa mắng vừa không ngừng tát.  

 

“Bộp…”  

 

Khoé mắt Diệp Phong có một giọt nước mắt rơi xuống, vết thương trên người có đau đến mấy cũng không bằng trái tim đang vỡ tan của hắn ta.  

 

Nhìn thấy hữu hộ pháp sắp nhào lên, Diệp Phong tuyệt vọng nhắm mắt, chuẩn bị chịu đựng sự đau đớn như tan nát cõi lòng.  

 

Nhưng cảm giác đau đớn cũng không ập đến mà lại nghe hữu hộ pháp thét lên một tiếng, sau đó là tiếng đánh nhau.  

 

Diệp Phong run rẩy mở mắt, không biết Phù Quang chạy đến từ khi nào, đang đánh nhau với hữu hộ pháp.  

 

Còn Cố Thanh Hy thì lạnh lùng cởi áo khoác ngoài của mình, đắp lên người hắn ta, sau đó cởi trói cho hắn ta.  

 

Trong đầu Diệp Phong có tiếng nổ vang lên, khiến hắn ta suýt ngất đi.  

 

Tại sao…  

 

Tại sao hình ảnh thê thảm nhất của hắn ta luôn bị nàng nhìn thấy.  

 

“Sao rồi, có chịu được không?”, Cố Thanh Hy đỡ hắn ta dậy.  

 

Diệp Phong co người lùi về sau, nắm chặt quần áo trên người, che đi da thịt lộ ra ngoài.  

 

Hắn ta cúi thấp đầu, sắc mặt tái nhợt, môi bị hắn ta cắn đến mức chảy máu, như đang cố nhịn điều gì đó.  

 

Thấy dáng vẻ này của hắn ta, Cố Thanh Hy càng nổi giận hơn, nàng lạnh lùng quát to: “Phù Quang, giết gã ta”.  

 

“Vâng”.  



“Ầm…” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK