“Tôi ở với người đàn ông nào không phải việc của anh.”
Nhạc Tiếu Nhi sốt ruột cúp điện thoại, lạnh giọng nói.
Chu Minh Lễ giơ ngón tay cái lên, “Nói hay lắm.”
Nhạc Tiếu Nhi mệt mỏi nhìn anh, “Anh muốn thế nào?”
“Không có chuyện gì, để cho anh ta biết em có bạn trai, không nên quấy rầy em.” Chu Minh Lễ tự mãn cười, “Thôi, em lại nợ anh một ân tình nữa.”
“…”
Nhạc Tiếu Nhi cứng họng không muốn nói.
Những ân huệ của anh ấy thực sự quá dễ nợ.
Quên đi, dù sao tôi cũng đã nợ đủ rồi, nên tôi không phải lo lắng về khoản nợ.
…
Trong biệt thự.
Quý Tử Uyên nhìn giờ trên điện thoại.
Mười một giờ hai mươi lăm.
Người phụ nữ này vẫn cùng Chu Minh Lễ đến muộn như vậy?
Cô nam quả nữ?
Họ đang làm gì.
Trò chuyện? Lên giường? Ngủ?
Quý Tử Uyên không phải là một người đàn ông đơn thuần, cũng sẽ không tin một nam một nữ ở cùng nhau buổi tối, sẽ đơn thuần chỉ là tán gẫu.
Không hiểu sao, vừa nghĩ đến cảnh Nguyễn Nhan nằm trong vòng tay của người đàn ông khác, ngực Quý Tử Uyên lại căng lên không thể giải thích được.
Muốn giết người.
Cảm giác này không chỉ là sở hữu của đàn ông, còn có thứ khác.
Anh đã lâu không có cảm giác này, ký ức xa xăm dường như chỉ có khi ở bên Nhạc Tiếu Nhi.
Chết tiệt, anh còn chưa có thời gian chinh phục Nguyễn Nhan, Nguyễn Nhan không thể cùng người đàn ông nào khác ngoại trừ anh.
Quý Tử Uyên đột ngột đứng dậy, lấy chìa khóa xe, xuống lầu lấy xe, phi nước đại về phía biệt thự của Nguyễn Nhan.(haha phi nước đại)
…
Mười một giờ bốn mươi.
Nhạc Tiếu Nhi tựa vào cạnh cửa sổ xe đã buồn ngủ.
Chu Minh Lễ khẽ liếc nhìn cô khi anh dừng lại ở đèn giao thông.
Cô ngủ rất thư thái, lông mi run rẩy nhìn ánh đèn đường ngoài cửa sổ, làn da thanh tú, trên cổ mảnh mai có vài sợi tóc đen ngắn, dái tai nhỏ đeo khuyên cũng thấp thoáng sau mái tóc màu đen, thật đẹp.
Chu Minh Lễ vội nhìn đi chỗ khác, tim đập nhanh hơn, sau đó bật cười.
Khuôn mặt của Nguyễn Nhan đã quá quen thuộc với anh, nhưng anh chưa bao giờ cảm thấy thế này, anh chỉ đối xử tốt với Nguyễn Nhan như em gái của mình.
Kể từ khi linh hồn bên trong bị thay đổi, tình cảm của anh dành cho cô cũng thay đổi.
Đối với anh, Nhạc Tiếu Nhi giống như những vì sao trên bầu trời.
Ngay cả khi anh đã làm việc chăm chỉ như bây giờ, anh đã đạt được một số thành công.
Nhưng Nhạc Tiếu Nhi vẫn là nơi cao nhất không thể chạm vào trong lòng anh.
Người khác cho rằng cô đã bị Quý Tử Uyên cưỡng bức.
Với anh, cô luôn trong sạch.
Chỉ là anh không dám đột ngột, bởi vì anh sợ sự nhiệt tình của mình sẽ càng đẩy cô ra xa.
Về đến biệt thự, Chu Minh Lễ lặng lẽ lấy chìa khóa xe trong túi xách ra, mở cổng điện, sau khi xe chạy vào, anh xuống xe, đi vòng qua ghế phụ, nhẹ nhàng ôm lấy cô.