Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bác, chị Quân Nguyệt đã nói chuyện qua với cháu và bố cháu. Bố mẹ cháu đều cho rằng chị Quân Nguyệt là người tốt nhất để kế thừa vị trí của bác.”

Tống Thanh Duệ cười nói: “Hiện tại bác không muốn thoái vị cũng không sao, hãy để cho ông nội cháu tạm thời đưa 50% cổ phần cho chị Quân Nguyệt. Đương nhiên cháu hiểu được sự băn khoăn của bác, cho nên cháu cũng có suy nghĩ là “Nếu sau này chị Quân Nguyệt tái hôn thì con chị Quân Nguyệt sẽ không có khả năng đảm nhiệm vì con cháu muốn thừa kế thừa tập đoàn Tống thị thì nhất định phải mang họ Tống gia. Cho nên chỉ có con của Hưng Thần và Nguyệt Nguyệt mới được tham gia, các cháu khác thì…không được. ”

Tống Quân Nguyệt mím chặt môi không nói gì, nhưng cô cũng đồng ý.

Sau khi Tống Vương Quý vô cùng kinh ngạc, thật lâu sau cười khổ, “Thảo nào Quân Nguyệt dám tới trước mặt tôi mà không sợ gì, hóa ra các người đã thông đồng với nhau từ lâu rồi, Thành Duệ tại sao lại muốn làm ra chuyện này.”

Tống Thanh Duệ khẽ cười, “Cháu đương nhiên là vì tương lai của cháu. Mặc dù cha cháu là tổng thống cho dù sau này cháu không trở thành tổng thống cũng không thành vấn đề. Còn về sự duy trì và phát triển của tập đoàn Tống thị đối với cháu vô cùng quan trọng. Cuộc sống riêng tư và các mối quan hệ của anh Dung Đức rất phức tạp, anh ấy luôn tin những gì Nhạc Hạ Thu nói. Một người đàn ông luôn mơ hồ không phân biệt được phải trái rất dễ bị khống chế. Đằng sau một người đàn ông thành công luôn có bóng dáng một người phụ nữ. Cháu không muốn để lại sau lưng mình một điểm yếu nào cả, nên đề phòng nó để không làm ảnh hưởng đến công việc. Vì vậy cháu phải lấp lỗ hổng này càng sớm càng tốt. ”

“Về phần Hưng Thần thì chưa đủ trưởng thành, tính tình cũng nóng nảy, cho nên cháu nghĩ chị Quân Nguyệt là thích hợp nhất.”

“Cha cháu và cháu chỉ mong Tống gia có thể đi được một chặng đường dài hơn. Về phần anh Dung Đức thích Nhạc Hạ Thu thì sẽ để cho anh ấy toại nguyện dù sao cũng đã ly hôn rồi, anh ấy cũng đã dự định kết hôn với Nhạc Hạ Thu.”

“Bác à, bây giờ là thời đại mới rồi. Đáng lẽ bác và ông đã bị loại từ lâu rồi. Nói thật, chiến dịch tranh cử tổng thống của cha cháu nếu không có cháu và chị Quân Nguyệt thì cha cháu sẽ không thể ngồi vào vị trí đó được. ”

“Được rồi, được rồi, bây giờ là thế giới của người trẻ, tôi già rồi, tôi không quan tâm nữa.”

Tống Vương Quý xua tay cười khổ, có thể hiểu được Dung Đức đã không cố gắng, cuối cùng vẫn bị Nhạc Hạ Thu cản trở.

Tuy nhiên, những gì Tống Thanh Duệ nói không phải không có lý, Nhạc Hạ Thu không chịu an phận, hết lần này đến lần khác nói gì Dung Đức cũng tin giống như đã bị tẩy não. Tương lai sau này thật sự không thể phát triển.

“Bác trai, bác hãy nghĩ thoáng một chút, dù sao bác cũng là thân sinh của bọn họ.”

Tống Thanh Duệ cười híp mắt nhíu mày, “Bác có thể dạy dỗ chị Quân Nguyệt, một người phụ nữ lợi hại như vậy chắc bác hẳn là rất vui mừng.”

Tống Vương Quý: “…”

Phải, ông ấy nên hạnh phúc, nhưng ông ấy cũng muốn khóc.

Rời khỏi văn phòng.

Tống Thanh Duệ hào phóng đưa tay ra, ” Chị Quân Nguyệt, chúc mừng chị. Mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của chị, cho dù ông nội không muốn đi nữa thì cổ phần cũng phải giao lại cho chị.”

“Cảm ơn.” Tống Quân Nguyệt bắt tay anh, đột nhiên hỏi: “Em giúp tôi, thật sự chỉ vì tôi có thể giúp em tốt hơn.”

Tống Thanh Duệ cười cười không có trả lời chỉ là từ trong túi áo lấy một hộp thuốc đưa qua, “Tôi mua ở trên đường chị lau mặt đi dù sao cũng là chủ tịch đừng để mọi người nhìn thấy rồi chế giễu. ”

“Em đúng là dự đoán mọi chuyện như thần.” Tống Quân Nguyệt uống thuốc, cảm khái nói, “Dung Đức có lẽ không đoán ra được nguyên nhân hắn thua không phải là do tôi mà là bởi vì em ấy đã làm những điều đó với Minh Kiều. Em thích Minh Kiều đúng không? ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK