Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được rồi, khi nào anh trai em gặp chị dâu tương lai cũng sẽ làm như vậy.” Tống Thanh Duệ ôm Nguyệt Nguyệt, hiện tại Nguyệt Nguyệt cũng đã lớn, thỉnh thoảng cho cô ấy ăn một ít rau, con bé có cảm giác thích thú. .

Lâm Minh Sâm nhìn Nguyệt Nguyệt với cảm xúc lẫn lộn.

Ăn cơm xong, Lâm Minh Kiều và Tống Thanh Duệ rời đi xem phim.

Lâm Chấn và Lâm Mẫu đặt chén đĩa xuống, Lâm Mẫu lên lầu thay quần áo, đẩy Nguyệt Nguyệt vào xe đẩy, hai vợ chồng cùng nhau đi dạo.

Đột nhiên, Lâm Minh Sâm ở một mình trong ngôi nhà lớn.

Trước đây anh không nghĩ như vậy, nhưng bây giờ anh chợt nhận ra ai cũng có đôi …

Mặt lạnh tanh, anh đặt bát xuống, lên lầu tắm rửa rồi đi ra ngoài.

Khi xe chạy đến cổng vườn Nguyệt phủ, anh nhìn vào điện thoại của mình và nhận ra rằng bây giờ mới tám giờ.

Nếu bây giờ anh đi lên, Tống Quân Nguyệt có thể nghĩ rằng anh sau khi ăn xong liền ghé đến đây, dường như có vẻ anh rất trân trọng cô.

Lâm Minh Sâm nghĩ tới đây, dừng xe đi dạo công viên gần nhà.

Thời tiết ấm dần lên, trong công viên rất nóng, một gia đình ba người đến chơi các phương tiện giải trí, còn có rất nhiều người trung niên và cao tuổi nhảy múa, thậm chí còn có các cặp đôi chèo thuyền trong hồ nước nhỏ.

Lâm Minh Sâm đi qua cây cầu vòm trong hồ, hai tay ôm túi quần, đối mặt với Tống Quân Nguyệt từ đầu kia chạy lên, tóc búi cao, đeo tai nghe thể thao trên cổ, dưới chân là mang giày thể thao cùng quần thể thao bó sát người Bar, phía trên mặc một cái áo màu xanh lam, khóa kéo không có kéo lên, vừa đủ một nắm vòng eo lộ ra trong không khí. Mặc dù mặc quần áo nhẹ nhàng khoan khoái nhưng lộ ra dáng người gợi cảm nhìn một cái không sót gì.

Sau khi hai người va chạm, Tống Quân Nguyệt sửng sốt một chút.

Ánh mắt Lâm Minh Sâm rơi vào trên eo cô, khuôn mặt tuấn tú chợt lạnh lùng.

“Anh không về Lâm gia ăn cơm tối sao?”

“Ai cho cô ăn mặc như thế này mà chạy ra ngoài.”

Hai người đồng thanh.

Lâm Minh Sâm sắc mặt càng thêm trầm trọng, “Tống Quân Nguyệt, đừng quên, cô đã kết hôn rồi, buổi tối ăn mặc như thế này lại chạy ra ngoài, trêu hoa ghẹo nguyệt đúng không, hay do ở nhà tôi không có làm cô thỏa mãn sao, cô cô đơn lắm sao.”

Tống Quân Nguyệt không nói nên lời trước những lời sỉ nhục mà anh tát vào mặt mình, “Anh có tin hay không nếu ở phòng tập mà nói câu này, sẽ bị nhiều phụ nữ mắng chết.”

“Tôi không quan tâm đến những người phụ nữ khác, tôi chỉ quan tâm cô.” Lâm Minh Sâm lạnh lùng nói, “Kết hôn rồi cô nên biết ý tứ một chút.”

“Tại sao em không biết ý tứ, chỉ vì em hở eo sao?” Tống Quân Nguyệt tháo tai nghe xuống, “Anh làm nhục một mình em cũng không sao nhưng anh không thể nói quơ đũa cả nắm được, nhiều cô gái chuyên nghiệp vẫn ăn mặc như thế chạy bộ. Hơn nữa trước đây anh đã từng ra nước ngoài và có những người cởi trần chạy khắp nơi trong công viên. Nếu anh cho rằng điều em nói là sai thì anh có thể đăng những gì anh nói lên Internet, thử xem những người khác có ủng hộ anh hay là ủng hộ em.”

“Tôi nói, tôi chỉ quan tâm cô.” Lâm Minh Sâm không ngu ngốc tranh luận với cô trên mạng, anh nhất định sẽ bị chửi chết.

Kỳ thật, anh cũng biết chính mình vô lý.

Anh không muốn quan tâm những người phụ nữ khác mặc gì, nhưng anh không thể chịu được việc vòng eo của cô bị những người đàn ông khác nhìn thấy.

Hơn nữa, cô ấy không thể tự biết về bản thân mình sao?

Với dáng người chuẩn, vòng eo thon nhỏ và vẻ ngoài xinh đẹp của cô ấy, nhiều người đàn ông đi qua sẽ tập trung vào dáng vẻ của cô ấy, đó là chưa kể những năm gần đây tỷ lệ tội phạm đối với phụ nữ vẫn ở mức cao.

“Anh có thể quản em.”

Tống Quân Nguyệt gật đầu, kéo khóa áo khoác trước ngực, nhẹ giọng giải thích, “Nếu không thích em mặc cái này, anh có thể nói cho em biết, em sẽ không tức giận, bởi vì anh quan tâm đến quần áo của em chứng tỏ anh đã chấp nhận em làm vợ của anh.”

“Ai chấp nhận cô.”

Lâm Minh Sâm tức giận phản bác.

“Nếu anh không chấp nhận vậy tại sao anh lại xen vào việc em mặc quần áo gì?” Tống Quân Nguyệt tò mò hỏi: “Anh không muốn em mặc đồ gợi cảm sao.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK