Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nếu bên kia có thể tiếp tục rót tiền cho Phong Hồng, Phàm Ngu sớm muộn gì cũng phải sụp đổ.” Đỗ Tuyên nói ra lời thật lòng, “Anh không biết, mấy ngày nay người của Phong Hồng đã đào đi không ít diễn viên của chúng ta thậm chí Phong Hồng sẵn sàng trả tiền bồi thường hợp đồng cho các nghệ sĩ tên tuổi của công ty chúng ta với giá cao và Triển Dập đã đề nghị công ty chấm dứt hợp đồng.”

Quý Tử Uyên sắc mặt đột nhiên chợt lạnh, “Tại sao anh không nói cho tôi biết.”

“Anh bị thương, tôi không nói vì sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của anh.” Đỗ Tuyên cười khổ, “Gần đây, công ty thực sự không tốt lắm, rất nhiều đạo diễn không coi trọng diễn viên của công ty chúng ta, diễn viên không có đóng phim, khó nhận được quảng cáo, Nguyễn Nhan cũng không đóng phim, giờ thì ngay cả Triển Dập cũng bỏ đi.”

“Xem ra bên kia thật sự đã có chuẩn bị, rất có thể sẽ có hành động khác nữa.”

Quý Tử Uyên biết rõ rằng kế hoạch chiếm lĩnh làng giải trí của mình có thể bị hủy bỏ.

Điều quan trọng nhất bây giờ là hình ảnh của Quý Thị phải được giữ vững.

“Đỗ Tuyên, anh đi tìm những người có quan hệ với tôi, hot search nhất định phải dập tắt, dù tốn kém bao nhiêu cũng phải xóa bỏ tin tức tiêu cực của Quý thị. Nếu bên kia không muốn, anh nên cho bên kia cân nhắc hậu quả việc đắc tội l Quý thị. ”Quý Tử Uyên cảnh cáo.

Đỗ Tuyên sởn da đầu, có nỗi khổ khó nói.

Phàm Ngu từng là Lão đại trong làng giải trí, bây giờ Phong Hồng lên ngôi rồi, người khác có ngậm miệng được không?

Anh ấy cũng không chắc lắm.

Đúng lúc này, điện thoại của Quý Tử Uyên vang lên.

Quý Trạch Hào giọng nói tức giận từ bên trong truyền đến, “Quý Tử Uyên, anh làm rất tốt, Quý thị vì anh mà nổi tiếng trở lại, tôi đã nhắc nhở anh rất lâu rồi, bảo anh tránh ra khỏi làng giải trí, anh không nghe lời, tự cho mình là đúng, tham lam, bây giờ Quý thị bị liên lụy, anh hãy đi giải thích với ban giám đốc.”

Quý Tử Uyên xoa lông mày, “Con sẽ đến công ty ngay.”

“Anh mau đi nhanh đi.” Quý Trạch Hào tức giận nói, “Quý thị bao năm nay bị người ta ghen ghét, không thể lôi xuống nước, hiểu chưa.”

Tầng trên cùng của hội quán.

Nguyễn Nhan lặng lẽ ngồi trước quầy rượu với ly rượu đỏ, nhìn ra khung cảnh của Kinh Đô.

“Đỗ Tuyên doạ Ngô Tổng của Phi Ưng video với những lời thô bạo. Ngô Tổng có chút sợ Quý Tử Uyên, cho nên muốn lui bước.”

Khâu Hạo Lâm buồn bực ngồi đối diện với Nguyễn Nhan, “Đáng tiếc, nếu có thể đổ thêm dầu vào lửa thì nói không chừng có thể làm lung lay vị trí chủ tịch Quý thị của Quý Tử Uyên.”

“Quý thị nước sâu vô cùng, cho dù Quý Tử Uyên không ra tay, các cổ đông của Quý thị cũng sẽ không để chuyện này lan tràn.”

Nguyễn Nhan bình tĩnh, “Để cho Ngô tổng đồng ý với Đỗ Tuyên.”

“Vậy thì kế hoạch của chúng ta.”

“Gốc của Quý thị ở đây, Ngô tổng kiêng kỵ là chuyện bình thường.” Nguyễn Nhan cong môi đỏ mọng lắc đầu, “Quý Tử Uyên điên cuồng chẳng qua là dựa vào Quý thị, nếu có ngày Quý thị gặp chuyện.”

“Ý cô là gì?” Khâu Hạo Lâm hít sâu một hơi nhìn chằm chằm người phụ nữ ở trước mặt to gan lớn mật khiến người ta phải nể sợ.

“Các bệnh viện tư nhân trong nước mấy năm nay đều bị Quý thị chèn ép nghiêm trọng.” Nguyễn Nhan ném phần danh sách qua, “Còn có công ty nước ngoài để ý, Quý Tử Uyên quá an nhàn nên khiến anh ta ngày càng trở nên kiêu ngạo và tự tin thái quá, đã đến lúc phải gây ra cho anh ta một chút rắc rối.”

Khâu Hạo Lâm tặc lưỡi, “Không nên khiêu khích phụ nữ, câu nói này tôi tin.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK