được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Hoắc Anh Tuấn đoan chính nói: ” Khương Tuyết Nhu đàn ông vẫn hơn phụ nữ, ít nhất, đàn ông thực lực hơn phụ nữ, bóng đèn ở nhà hỏng, anh có thể thay, bồn cầu bị tắc, anh có thể thông… “( anh tình nguyện sống kiếp thê nô🤣🤣)
“Anh nói cái gì… Tôi có thể gọi thợ sửa chữa giúp.”
Khương Tuyết Nhu tức giận.
Hoắc Anh Tuấn nhướng mày, “Vậy thì lúc tâm trạng không tốt, anh có thể để cho em mắng, cho em đánh, khi em mua sắm mệt mỏi, anh có thể giúp em xách đồ, còn có thể dạy dỗ bọn trẻ, bảo vệ chúng và trở thành người cha tốt của chúng, những thứ này không thể thay thế bằng những người khác. ”
“Không sao đâu,” Khương Tuyết Nhu đau đầu ảo não nói, “Tôi vẫn chưa ly hôn, tôi không muốn nghĩ đến những chuyện này, cho dù ly hôn, tôi cũng sẽ độc thân vài năm. Tôi đã quá chán ngán với tất cả các anh, tôi sống một cuộc sống yên tĩnh một mình, tự do và thoải mái. ”
“Vài năm?” Toàn bộ khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Anh Tuấn sụp đổ.
“Đúng vậy, vài năm, anh có ý kiến?” Khương Tuyết Nhu nhướng mày nhìn anh. ”
“Không sao, em nói cái gì cũng được, không phải chỉ là mấy năm nữa thôi sao? Mấy năm nữa, anh nhất định sẽ khỏi bệnh.” Hoắc Anh Tuấn an ủi bản thân, tiếp tục vào bếp nấu ăn.
Khương Tuyết Nhu đang nhắm mắt nghỉ ngơi, trên bàn đầu giường đột nhiên điện thoại di động vang lên
Cô nhìn lướt qua, trên đó hiện lên dòng chữ “Mạnh Tử Hàm”.
Anh ta thậm chí còn liên lạc với người phụ nữ đó?
Nghe thấy tiếng điện thoại, Hoắc Anh Tuấn từ trong bếp đi ra, liền thấy người gọi.
Cmn, cô mới hơn hai mươi tuổi.
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot,
góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!