Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện Dụ dỗ đại luật sư – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn – Tác giả: skyhero -Thể loại: Ngôn tình

Chương 1081: Châm chọc

Không hiểu sao, đầu óc anh ta lại trở nên rối loạn. Mãi đến khi tiếng khóc tuyệt vọng của Nhạc Hạ Thu kéo anh ta trở về, anh ta mới tỏ ra tức giận. Lâm Minh Kiều này lại có mưu mô như vậy. uổng công tối nay, anh ta có ấn tượng tốt hơn về cô ta. “Dung Đức, vì sao anh lại đối xử với em như vậy. Hoắc Anh Tuấn đã không cần em thì thôi, ngay cả anh cũng phản bội em, anh bảo em phải sống như thế nào đây. Là ai đã từng nói muốn yêu em cả đời, không rời bỏ em.

Mỗi một câu nói của Nhạc Hạ Thu đều giống như một cái tát mạnh mẽ vào mặt Tống Dung Đức. “Hạ Thu, thật xin lỗi… anh cũng mới biết cô ta mang thai vào mấy ngày trước thôi.”

Tống Dung Đức cúi đầu giải thích: “Anh cũng không thích cô ấy, nhưng… gia đình anh không đồng ý phá bỏ đứa bé này.”

Con người của Nhạc Hạ Thu trợn to, hai hàng nước mắt roi xuống: “Vậy ý của anh là muốn sinh đứa bé này, anh bảo em phải làm sao bây giờ. Em phải tự biết đường mà lui sao?”

Tống Dung Đức cũng cảm thấy đau đầu: “Sau khi đứa nhỏ kia được sinh ra, bố mẹ anh sẽ đưa nó đi. Anh cũng đã nói với Lâm Minh Kiều, anh và cô ta sẽ không kết hôn. “Dung Đức, anh quá đơn thuần. Cô ta biết bây giờ anh không yêu cô ta, mà cô ta cũng biết nếu dùng đứa bé để kết hôn với anh thì chắc chắn sẽ khiến anh cảm thấy phản cảm, cho nên mới lấy lùi làm tiến, để anh hạ thấp phòng bị, để anh và cô ta tiếp xúc sâu hơn, đế anh thích cô ta. Sau đó, cô ta sẽ phá hủy tình cảm của chúng ta.”

Nhạc Hạ Thu tận tình khuyên bảo.

Tổng Dung Đức nghe xong mà cảm thấy hoàn toàn mờ mịt. Anh ta cảm giác Lâm Minh Kiều không phải người như vậy. “Anh không tin sao?”

Nhạc Hạ Thu buồn bã cười một tiếng: “Em biết anh sẽ không tin em, cho nên em đã ghi âm lại hết cuộc gọi vừa rồi, anh nghe đi

Cô ta mở bản ghi âm, khi nghe Lâm Minh Kiều kiêu ngạo nói: “Người đàn ông tốt như vậy, tôi không muốn để cho cô”, cả khuôn mặt của anh ta đều trở nên rất khó coi. “Dung Đức, em không muốn ép anh, nhưng nếu anh muốn ở bên em thì anh nhất định phải khiến Lâm Minh Kiều phá đứa bé này. Em không muốn người mình yêu người có con ngoài giá thú, em chỉ muốn có con của hai người chúng ta. Em quan tâm đến anh, cho nên em sẽ không khoan dung hào phóng như vậy.” Nhạc Hạ Thu lùi từng bước về phía sau, cô ta rời đi với hốc mắt đỏ và dáng vẻ buồn bã.

Tổng Dung Đức cũng nhìn theo bóng lưng của cô ta mà trong lòng cảm thấy đau đớn muốn chết.

Đều là tại người phụ nữ không biết an phận Lâm Minh Kiều kia. Anh ta đã nể mặt đứa nhỏ mà đối xử với cô ta tốt hon một chút, mà cô ta lập tức được đà lần tới.

Buổi tối đó, Tổng Dung Đức cả đêm không ngủ. Khi trời vừa sáng, anh ta đã lái xe đi tìm Lâm Minh Kiều.

Chị Triệu mở cửa, cười nói: “Cô Lâm còn đang ở trên tầng thay quần áo.

Tống Dung Đức bước nhanh lên tầng, bởi vì bình thường trong nhà không có đàn ông, cho nên lúc Lâm Minh Kiều thay quần áo, cô ấy cũng không đóng chặt cửa.

Tổng Dung Đức nhanh chóng xông vào, nhìn thấy người phụ nữ không mặc quần áo trong phòng thay đồ đang được mở, mà hô hấp chợt trở nên nóng rực.

Eo nhỏ mảnh khảnh, làn da trắng như tuyết, còn có đường cong có lực tác động mạnh…

Làm cho hốc mắt của anh ta giống như toát ra lửa vậy. Lần đầu tiên anh ta nhìn thấy cơ thể của một người phụ nữ một cách rõ ràng như vậy. “Chị Triệu, có..” Lâm Minh Kiều quay đầu, nhìn thấy đôi mắt tối tăm của Tổng Dung Đức mà sợ tới mức thét đến chói tai. Sau đó “A” rồi đóng cửa phòng thay đồ lại.

Cố họng của Tổng Dung Đức khẽ chuyến động. Chết tiệt, anh ta lại có phản ứng.

Với dáng vẻ này, sao anh ta có thể xuống tầng được đây?

Anh ta vội vã chạy vào nhà vệ sinh trong phòng của cô ấy.

Lâm Minh Kiều đỏ mặt mặc quần áo đi ra, phát hiện trong phòng không có người. Ngược lại trong phòng tắm của cô ấy lại có bóng dáng của một người đàn ông. Anh ta đang làm gì trong phòng tắm của cô ấy vậy? Lâm Minh Kiều luồn có sở thích sạch sẽ, cho nên cô ấy trực tiếp xông tới gõ cửa: “Tống Dung Đức, dưới tầng không có nhà vệ sinh

à? Sao anh lại chạy vào nhà vệ sinh của tôi, anh đừng đi tiếu tung tóe ra đất đấy nhé?” “Cô câm miệng… Tiếng gầm gừ khàn khàn của Tổng Dung Đức truyền ra. “Sao giọng điệu của anh lại kỳ quái như vậy? Không phải anh bị táo bón đấy chứ?”

Lâm Minh Kiều càng nghĩ lại càng cảm thấy ghê tởm: “Ai bảo anh đi tiểu trong nhà vệ sinh riêng của tôi, hôi chết đi được.

***

Đọc truyện Dụ dỗ đại luật sư cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.com.vn – Nhảy hố

Các bạn vào group facebook để nhảy hố nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK