Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hai người sẽ không quên Nhạc Hạ Thu đó chứ.” Khương Tuyết Nhu chớp mắt trêu đùa, “Để cô ta nhảy nhót lâu như vậy rồi đã đến lúc phải trừng trị cô ta một chút.”

“Nghe nói ngày mốt cô ta sẽ tổ chức hôn lễ với Tống Dung Đức, cô định làm gì?” Bàn tay Nguyễn Nhan cầm cái cốc rất cứng rắn.

“Tuyết Nhu, lúc trước cậu nói sẽ tìm một người đàn ông tốt hơn Tống Dung Đức để câu dẫn Nhạc Hạ Thu….” Lâm Minh Kiều mặt mũi tràn đầy mong đợi nói.

Nguyễn Nhan nhíu mày, “Nhạc Hạ Thu không phải đồ ngốc, cô ta bây giờ đã tàn phế, nhan sắc đã bị hủy hoại, nếu có người đàn ông nào đó đột nhiên tốt với cô ta, cô ta sẽ nghi ngờ.”

“Vì vậy, chúng ta hãy khôi phục lại sự tự tin cho cô ta trước.”

Khương Tuyết Nhu cười nói: “Sau khi Nhạc Hạ Thu bị hủy dung nhan, Tống Dung Đức ra nước ngoài tìm khắp nơi người chữa bệnh tay chân cho cô ấy, tay chân cần phải có thời gian, còn khuôn mặt kia vẫn có thể chữa trị được. Trước đó đã lâu, tôi đã sớm bố trí một bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ hàng đầu nước ngoài từ từ tiếp cận Tống Dung Đức, Tống Dung Đức cũng rất hào phóng, trả giá rất cao để nhờ bác sĩ đó sửa mặt cho Nhạc Hạ Thu, Nhạc Hạ Thu hẳn là có thể khôi phục được trong ngày cưới, thậm chí khuôn mặt cô ấy còn đẹp hơn trước.”

“Cái gì.”

Lâm Minh Kiều sửng sốt, “Tuyết Nhu, cậu muốn làm cho cô ấy càng xinh đẹp hơn, nhưng Nguyễn Nhan thật vất vả mới làm cho cô ấy……”

Nguyễn Nhan nhíu chặt mày, không nói gì.

Khương Tuyết Nhu nhìn về phía cô, “Nguyễn Nhan, thỉnh thoảng cho một chút ngọt ngào thật sự có thể dồn một người đến chỗ chết. Cậu yên tâm đi, lần này tớ sẽ khiến Nhạc Hạ Thu vạn kiếp khuất phục, chúng ta cũng không cần phải động tay, chỉ cần lửa cháy thêm chút dầu thì đủ rồi.”

“Tớ hiểu được cậu đang suy nghĩ gì.” Nguyễn Nhan cúi đầu, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, “Muốn cô ta vào bẫy, trước tiên phải quăng một ít mồi, Tuyết Nhu, cậu lợi hại hơn tớ nhiều.”

Không giống như cô, là người chỉ muốn đích thân dùng phương thức bạo lực tự tay giết Nhạc Hạ Thu.

Trong lòng cô cất giấu một con dao, cô muốn dùng con dao đó khiến Nhạc Hạ Thu sống không bằng chết.

Nhưng những gì Khương Tuyết Nhu làm là mượn dao giết người.

Thật ra, chuyện này dù sao cũng tốt hơn, liều mạng vì một người như Nhạc Hạ Thu thì không đáng.

Đôi môi đỏ mọng của Khương Tuyết Nhu khẽ nhúc nhích, cô không có nỗi hận thù mãnh liệt như Nguyễn Nhan, nên có lý trí bày ra trò chơi này.

Thật ra cô cũng không hiểu tại sao Nguyễn Nhan lại ghét Nhạc Hạ Thu như vậy, chẳng lẽ thật sự chỉ vì Nhạc Tiếu Nhi thôi sao?

“Tuyết Nhu, cậu đã chuẩn bị người câu dẫn Nhạc Hạ Thu chưa?” Lâm Minh Kiều đột nhiên hỏi.

Khương Tuyết Nhu đưa ra một tấm ảnh, “Nhị thiếu gia của công ty Hamel đến từ quốc gia X, tên tiếng Trung là Ức Cao Trạch.”

Lâm Minh Kiều và Nguyễn Nhan cầm tấm ảnh lên, nhìn thấy người đàn ông trong đó khoảng chừng ba mươi tuổi, bộ vest thẳng tắp, tóc ngắn vàng hoe, sắc mặt tuấn tú, tạo cho người ta cảm giác ngây ngô.

Nguyễn Nhan trong lòng khẽ động, “Theo tớ biết, Hamel là một trong 100 công ty lớn hàng đầu thế giới. Tuy rằng người kế vị là đại thiếu gia, nhưng nhị thiếu gia này cũng rất giàu có, nghe nói anh có giá trị ròng hơn 300 tỷ đồng.”

“Đúng vậy, tuy rằng Ức Cao Trạch không tiếp quản công ty Hamel, nhưng tài sản trong nhà để lại cho anh ấy nhiều đến mức tiêu xài mấy đời cũng không hết. Dù sao anh ấy cũng mạnh hơn Tống Dung Đức hiện tại rất nhiều. Nhạc Hạ Thu đã sống ở nước ngoài trước đây rồi, chắc chắn đã nghe qua về anh ấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK