“Ồ, cậu đã nói rất nhiều suy nghĩ về những điều sẽ xảy ra khi hai người ở bên nhau, nhưng chưa bao giờ cậu nói với tớ rằng cậu không thích anh ấy.”
Khương Tuyết Nhu đột nhiên nghiêng đầu nhướng mày, “Tớ còn tưởng rằng cậu sẽ nói: Anh ấy làm sao có thể thích tớ, tớ là người thân của anh ấy, tớ chỉ coi anh ấy là người thân, cũng không có chút tình cảm gì, cậu nói xem chuyện này nên giải quyết như thế nào?”
Lâm Minh Kiều sững sờ một hồi, sau đó khuôn mặt xinh đẹp bỗng nhiên đỏ bừng lên.
“Không sao, mọi người đều là bạn bè quen biết nhau nhiều năm, không có gì đâu.” Khương Tuyết Nhu nháy mắt tinh quái, “Tống Thanh Duệ đẹp trai, điềm đạm thông minh, lãng mạn và ân cần, thậm chí lúc cậu tuyệt vọng nhất anh ấy đã ở bên cạnh cậu, giúp đỡ cậu nên không có gì ngạc nhiên khi cậu bị động lòng.”
“Tớ… cậu không nghĩ tớ rất dễ dãi sao?” Lâm Minh Kiều xấu hổ cắn môi hỏi, “Tớ mới ly hôn, mới sinh con còn chưa được bao lâu. ”
“Dừng lại, thích một người thì có liên quan gì đến chuyện ly hôn, sinh con được lâu hay không.” Khương Tuyết Nhu giơ tay ngăn cô lại, “Hơn nữa, không phải Tống Dung Đức đã kết hôn sau mấy ngày khi ly hôn với cậu sao và ai đã quy định sau khi chấm dứt một khoảng thời gian bị tổn thương thì phải giữ lấy những tổn thương của quá khứ trong một thời gian dài và không thể thoát ra được.”
“Vậy thì lúc trước cậu đã ly hôn với Hoắc Anh Tuấn, cậu cũng một mực không quên điều đó sao.” Lâm Minh Kiều nhàn nhạt liếc cô một cái.
“Không giống nhau, ngay từ đầu cậu và Tống Dung Đức kết hôn vì đứa nhỏ, sau này có con rồi thật vất vả mới ổn định. Lúc muốn chính thức bắt đầu nghiêm túc cuộc hôn nhân này thì Nhạc Hạ Thu xuất hiện, trong khoảng thời gian đó hai người không có ở chung với nhau, nếu cậu muốn nói rằng cậu đã yêu Tống Dung Đức, tớ không tin chút nào, nhiều nhất là chỉ thích một chút. Thêm vào đó vẻ đẹp trai của anh ta làm cho cậu mê muội, cậu cũng vì Nguyệt Nguyệt nên cậu muốn sống một cuộc sống tốt đẹp.”
Khương Tuyết Nhu sắc bén nói, “Còn nếu không phải anh ta ngoại tình với Nhạc Hạ Thu, có lẽ cậu cũng sẽ không hận anh ta nhiều như vậy.”
Lâm Minh Kiều cho rằng không hổ là bạn thân quen biết lâu năm, xem ra còn hiểu rõ bản thân cô hơn cả chính cô.
“Tuyết Nhu, thật ra tớ cũng không hiểu vì sao Tống Thanh Duệ lại thích tớ.”
Cô ngây người nhìn chiếc đèn trần trong phòng khách, “Anh ấy thật tốt, không nói quá khi nói rằng anh ấy là người tốt nhất trong số những người tốt nhất. Còn tớ, tớ đã bị bỏ rơi hết lần này đến lần khác, và lý do cho những lần bị bỏ rơi này là do tớ thua cuộc trong những lần cạnh tranh với những người phụ nữ khác. Lúc tớ thua thảm hại nhất, nói không chừng khoảng thời gian ngắn ngủi đó chỉ là anh ấy tò mò về tớ mà thôi, không có điều gì đó mới mẻ, hơn nữa đối với đàn ông thì bên trong họ luôn cần có một số điều thú vị.”
“Tớ thừa nhận, đại khái là tớ thích anh ấy, buổi sáng hôm đó, lúc cậu pha cà phê và hỏi tớ những câu đó, tớ liền phát hiện ra nhưng tớ không dám nói gì hoàn toàn không có kết quả gì. Nếu như lúc trước tớ chủ động theo đuổi Giang Quý Dương thì mất 5 phần cố gắng, vậy nếu tớ ở bên Tống Thanh Duệ thì phải mất 10 phần cố gắng và 200 phần bản lĩnh.”
“Tớ đã hai lần bị tổn thương và một cuộc hôn nhân là thất bại hoàn toàn. Tớ không dám thử lại lần nữa,nếu yêu thêm một lần nữa một người nào đó hết lòng, rồi lại bị bỏ rơi thì tớ biết phải làm sao?”
“Tớ sợ.”
“Trước kia tớ từng nghĩ sau này sẽ cố gắng bắt đầu một mối quan hệ mới, nhưng ít ra là phải gặp được người phù hợp chứ không phải tình yêu thì chí ít tớ có thể kiểm soát được trái tim mình, có thể rút lui bất cứ lúc nào mà không bị tổn thương.”
“Nhưng nếu tớ ở cùng Tống Thanh Duệ, tớ nhất định sẽ không khống chế được, hiện tại liền từ thích một chút cũng biến thành rất yêu.”
Lâm Minh Kiều nói xong lời cuối cùng, giọng nói khàn khàn, cô ra sức hít mũi một cái, sợ rằng nước mắt sẽ rơi ra.
Những lời này, cô chỉ dám nói với Khương Tuyết Nhu.
Đó là cả tiếng lòng của cô ấy.
Khương Tuyết Nhu hiểu ra, đáy mắt tràn ra một tia đau lòng.
Rốt cuộc, Lâm Minh Kiều đã bị Giang Quý Dương và Tống Dung Đức làm tổn thương quá sâu và mất đi tự tin.
Cô đang nghĩ, sao bạn thân của mình lại có thể bị chà đạp đến mức như thế này.
Tống Dung Đức chết tiệt, cô nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta.