Đọc nhanh hơn 400 chương TẠI ĐÂY
—
Mạnh Tử Hàm tức điên lên: “Hoắc Anh Tuấn, anh đừng vu oan cho tôi, tôi cho anh biết cha tôi đã thăng chức, bây giờ ông ấy chỉ đứng dưới một người mà trên triệu người ở nước Nguyệt Hàn, anh khách sáo với tôi một chút, nếu không thì tôi sẽ khiến anh chết thế nào cũng không biết.”
“Cha cô lại có đứa con gái ngu ngốc như thế, tôi thật là lo lắng cho tương lai của ông ta.”
Hoắc Anh Tuấn ôm Khương Tuyết Nhu: “Chúng ta đi thôi, đừng để ý tới cô ta.”
“Anh sợ à.” Mạnh Tử Hàm nổi giận đùng đùng nói: “Tôi nói cho hai người biết, Lương Duy Phong sẽ không bỏ qua cho các người đâu.”
Hai người nghe thấy ba chữ “Lương Duy Phong”.
Hoắc Anh Tuấn và Khương Tuyết Nhu cùng dừng lại nhìn về phía Mạnh Tử Hàm.
Mạnh Tử Hàm đắc ý cười lạnh: “Tôi không nói đâu, chẳng qua hai người sẽ biết nhanh thôi, Hoắc Anh Tuấn, tôi sẽ cho anh một câu, nếu sau này anh đến đường cùng thì hãy đến cầu xin tôi, nói không chừng tôi có thể cho anh một cơ hội.”
Cô ta nói xong thì kéo tay bạn thân rời đi.
Khương Tuyết Nhu nhíu mày lại.
Hoắc Anh Tuấn nắm chặt tay cô: “Đừng để ý tới cô ta, cha cô ta là cái thá gì chứ.”
“Cô ta nói không sai, thân phận của cha cô ta đã hơn xưa.” Khương Tuyết Nhu nhớ hai nhà Mạnh và Tống có quan hệ hợp tác chặt chẽ, bây giờ Tống Nguyên lên chức, Mạnh Nghị Viên cũng sẽ đi lên, đúng là đứng dưới một người mà trên triệu người.
“Vậy thì sao.” Hoắc Anh Tuấn chẳng thèm quan tâm nói: “Anh cũng không để vào mắt, chẳng qua anh nghe giọng điệu của Mạnh Tử Hàm thì có lẽ Lương Duy Phong đang dựa vào nhà họ Mạnh.”
Khương Tuyết Nhu cũng cảm thấy kỳ lạ, trước kia Lương Duy Phong cũng nịnh bợ ông ta không ít, nhưng sau đó bởi vì chuyện trong tiệc sinh nhật của Mạnh Tử Hàm làm cho Mạnh Nghị Viên mất mặt nên cũng hận Lương Duy Phong, theo lý thuyết hai người này không gặp nhau mới đúng.
“Xem ra, Lương Duy Phong cũng có chút thủ đoạn.” Hoắc Anh Tuấn nhíu mày: “Trước đó bởi vì chuyện Hoắc Thị nên anh không thể nào chú ý đến anh ta, không ngờ anh ta không chỉ ký hợp đồng đơn hàng nước ngoài mà còn xây dựng quan hệ với Mạnh Nghị Viên, anh không hiểu Lương Duy Phong có tiếng xấu như thế, Mạnh Nghị Viên còn cần anh ta sao.”
Khương Tuyết Nhu cũng có không hiểu, trong lòng cũng không quá dễ chịu: “Chuyện em hối hận nhất là kết hôn với Lương Duy Phong, ly hôn với anh ta còn khó hơn ly hôn với anh.”
“Lúc trước có người nói với anh rằng anh ta là một người đàn ông tốt, sẽ sống tốt với anh ta.” Hoắc Anh Tuấn chua chát nói.
Khương Tuyết Nhu buồn bực trong lòng, không muốn nói chuyện.
Anh biết rõ chuyện này làm cho cô mệt mỏi mà còn muốn đả kích cô sao.
“Được rồi, em đừng lo lắng, anh gọi điện thoại cho Tử Uyên, hỏi tình hình của tập đoàn Kim Duệ gần đây.”
Hoắc Anh Tuấn và cô lên xe thì lập tức gọi cho Quý Tử Uyên: “Cậu ở đâu?”
“Bệnh viện.”
Hoắc Anh Tuấn nhìn đồng hồ thì kinh ngạc: “Đã muộn như vậy mà cậu còn ở bệnh viện à, có ca phẫu thuật sao?”
“Có việc gì?” Quý Tử Uyên không muốn trả lời vấn đề này.
“Tôi muốn hỏi tình hình của Kim Duệ.” Hoắc Anh Tuấn nói: “Gần đây cổ phiếu của tập đoàn Kim Duệ tăng mạnh.”
“Ừm, Lương Duy Phong ký hợp đồng với nước T, nước T lạc hậu hơn nước Nguyệt Hàn, nhưng thị trường y dược bên đó không đủ cung cấp, Lương Duy Phong mở rộng thị trường bên đó, ký kết hợp đồng mười năm, bên ngoài rất xem trọng, cho nên giá cổ phiếu tăng mạnh.” Quý Tử Uyên bổ sung: “Lúc trước cậu bận quá nên tôi không nói cho với cậu, sợ cậu có áp lực.”
Hoắc Anh Tuấn nhíu mày: “Trước đó Lương Duy Phong bị ép vào đường cùng, anh ta còn có thể mở rộng thị trường nước T sao?”
“Tôi đoán có liên quan đến nhà họ Triệu.” Quý Tử Uyên nói: “ Trước đó nhà họ Triệu có người làm nhà ngoại giao ở nước T mười năm, vô cùng quen thuộc với các nhân vật quan trọng trong giới chính trị bên đó.”
Hoắc Anh Tuấn lập tức hiểu được, sắc mặt xanh xám.