“Thật sao, thật đáng tiếc, tôi hoàn toàn không muốn gặp anh.” Nhạc Tiếu Nhi bình tĩnh cười, “Ba tháng qua, tôi sống rất viên mãn, tất cả đều là nhờ anh, Quý tổng hào phóng tặng một tỷ, để tôi giúp được rất nhiều, rất nhiều người. ”
“À thế à….” Quý Tử Uyên nở nụ cười tà mị đắc ý, “Xem ra ép cô làm người phụ nữ của tôi là không uổng phí, nếu không, tôi sẽ chơi với cô một lúc, còn cô sẽ tống tôi vào tù ba tháng, tôi sẽ cho cô một tỷ, có thể giúp nhiều người hơn, dù sao cô rất thích làm việc thiện, hy sinh thân thể cũng không lãng phí. ”
“Nghe có vẻ hấp dẫn…”
Nhạc Tiếu Nhi không giận mà nhướng mày, “Nhưng nếu tôi muốn giúp người khác, tôi cũng có thể không thiếu một tỉ.”
“Ý của cô là?” Quý Tử Uyên sửng sốt một chút, trong đầu tràn đầy suy nghĩ.
“Bởi vì sau này tôi không thiếu tiền.” Nhạc Tiếu Nhi cười, “Tôi đầu tư kinh doanh, kiếm được rất nhiều tiền, nếu làm tốt mỗi năm sẽ có mấy chục tỷ. Thành thật mà nói, tôi không thích tiền của anh. ”
“Mấy chục tỷ?” Quý Tử Uyên nhìn chằm chằm cô hồi lâu, thấy cô không có vẻ gì là nói dối, trong lòng nảy sinh rất nhiều nghi vấn, “Kinh doanh gì lãi như vậy, làm cho tôi tò mò, sẽ không phải là hợp tác cùng Khương Tuyết Nhu, Lâm Minh Kiều chứ?. ”
Nhưng mà, hắn vẫn rất kinh ngạc, cho dù là Khương Tuyết Nhu thực lực rất lớn, cũng chưa chắc đã kiếm được nhiều tiền như vậy vừa mới trở thành cổ đông.
Dù sao các cổ đông của Tập đoàn Quý Thị đều đã chia cổ tức con số này những năm trước.
“Không phải đâu.” Nhạc Tiếu Nhi cười thần bí, “chủ yếu là tôi gia nhập một công ty, mà chủ tịch công ty tôi đầu tư khá có thế lực, làm người rất ti tiện không chừa thủ địan . Tôi tin tưởng có một vị tổng giám đốc như thế hẳn là sẽ vì công ty mưu lợi, tôi nhất định có thể kiếm không ít tiền.
“…”
Quý Tử Uyên càng ngày càng nghi hoặc, “Chẳng lẽ Hoắc Anh Tuấn thành lập công ty mới, là Khương Tuyết Nhu chia cổ phần cho cô.”
“Không liên quan gì đến bọn họ, bản thân tôi tự có các mối quan hệ.” Nhạc Tiếu Nhi trong mắt tràn đầy hứng thú.
Cô bây giờ đặc biệt mong chờ thời điểm Quý Tử Uyên biết được sự thật.
Nhưng hôm nay anh ta mới ra ngoài nên rất bận, còn chưa kịp phát hiện 10% cổ phiếu của Quý thị đã rơi vào tay cô.
Thú vị, rất thú vị.
Quý Tử Uyên hiếm khi cau mày, luôn cảm giác được ánh mắt kỳ quái của người phụ nữ trước mặt.
“Mà này, không phải nói cô rất giàu có, sao đêm nay cái gì cô cũng không đấu giá, có cần tôi mua cho cô vài thứ không.” Quý Tử Uyên chuyển chủ đề.
“Tôi xin lỗi, có quá nhiều người muốn chi số tiền này cho tôi tối nay. Nếu anh muốn mua thứ gì đó cho tôi, hãy xếp hàng chờ đợi.”
Nhạc Tiếu Nhi nói xong, đi giày cao gót ngạo nghễ đi ngang qua anh.
Hương thơm bay đến.
Quý Tử Uyên dường như bị điều gì đó làm rung động.
Anh nhìn lại, nắm lấy cổ tay người phụ nữ, dùng hết sức kéo cô về phía mình, giọng điệu vô cùng dịu dàng, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng, “Nguyễn Nhan, cô ở trước mặt tôi ngông cuồng quá rồi, tôi nghĩ là cô đã quên việc đưa tôi vào tù. ”
“Tôi không quên.”
Nhạc Tiếu Nhi hờ hững nhìn anh, “Anh làm sai là chuyện đương nhiên, anh không hài lòng thì đến thẩm phán, cảnh sát, chủ tịch làm đơn tố cáo. Anh có mạng lưới quan hệ rộng như vậy. Có thể ai đó sẽ chấp nhận đơn khiếu nại của anh, và sau đó nhà nước sẽ đích thân giải quyết. Có lẽ việc ngược đãi phụ nữ không phải là phạm pháp. ”