Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhạc Hạ Thu tức giận đến không muốn chịu nữa, “Anh nói đủ chưa, số tiền này tôi sẽ không đưa, không phải anh muốn dựa vào pháp lý sao, tôi chờ, bây giờ thì chúng tôi có thể đi”

Cuối cùng cô cũng lộ ra bộ mặt thật của mình, Tống Dung Đức hoàn toàn nhìn thấy bản chất con người cô.

Người phụ nữ này thực sự là vì tiền.

Anh ấy tức giận đá vào chiếc ghế trước mặt, ủ rũ hỏi lại: “Nhạc Hạ Thu, tôi hỏi cô lần cuối, cô thương tôi hay là lừa tôi, thật sự sẽ không trả lại tiền sao?”

“Không trả, trong thỏa thuận có ghi rõ ràng, đây là tiền cấp dưỡng sau khi ly hôn. Tống Dung Đức, dù sao tôi cũng là người lần đầu tiên kết hôn cùng anh, người mà cưới lần hai, cũng là anh được lợi hơn.” Nhạc Hạ Thu không còn giả vờ nữa, nhẫn tâm nói: “Còn nữa anh đã làm tôi mất đi quyền làm mẹ, anh bồi thường cho tôi là lẽ đương nhiên.”

“Tôi làm mất quyền làm mẹ của em, rõ ràng là…”

“Tôi không mang thai với anh sao?” Nhạc Hạ Thu lập tức ngắt lời anh.

Tống Dung Đức tức giận cười, “Chỉ là cái bụng nát bét của cô, không biết đã chơi với bao nhiêu đàn ông, đáng giá mấy trăm vạn, thật không biết xấu hổ.”

“Dung Đức sao anh có thể nói những lời nhảm nhí như vậy.” Nhạc Hạ Thu giống như bị thương.

“Nhảm nhí?” Tống Dung Đức cười như nghe nói đùa, hai con mắt đỏ hoe, cổ họng khàn khàn.

Một lúc lâu sau, sau khi anh cười xong, anh lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt, gật đầu nói: “Đúng vậy, tôi là đồ cặn bã, chẳng lẽ hôm nay cô mới biết tôi là một tên cặn bã, nhưng vì cô đã nói như vậy thì tôi sẽ không để cô thất vọng.”

Ánh mắt của anh trở nên lạnh hơn từng chút một, “Đánh chết cho tôi, đánh chết hai người này.”

Anh nói xong vẫy vẫy ngón tay, đám vệ sĩ cao lớn lập tức vây quanh anh.

Nhạc Hạ Thu hoảng sợ, “Anh nói lời mà không biết giữ lời, không phải nói cho anh đáp án anh sẽ để chúng tôi đi sao, còn cho người động thủ với chúng tôi, đây là hành vi vi phạm pháp luật đó. Bên cạnh tôi đây là nhị thiếu gia của công ty Hamel, nếu anh ấy ở Nguyệt Hàn có bị thương gì, cẩn thận không chừng sẽ gây ra xung đột giữa hai nước.”

“Đúng vậy.” Cao Úc Trạch nhanh chóng lộ ra vẻ lo lắng, “Chính là người Nguyệt Hàn các anh mời doanh nhân nước ngoài chúng tôi đến đây đầu tư. Nếu tôi ở đây xảy ra chuyện gì, gia đình tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh, đến lúc đó truyền ra ngoài thế giới thì sau này ai còn dám đến Nguyệt Hàn đầu tư nữa, Tống Dung Đức dù có điên cũng phải nghĩ đến Tống gia của mình.”

” Không sai,” Nhạc Hạ Thu bám chặt lấy cánh tay Cao Úc Trạch, chua xót cầu xin, “Dung Đức, hãy thả tôi ra, tôi hứa, tôi sẽ rời khỏi Nguyệt Hàn ngay lập tức và không bao giờ liên lạc với anh nữa.”

“Để cô đi?” Tống Dung Đức bị kích thích kịch liệt, toàn thân bạo phát, “Tôi bị cô lừa gạt thảm hại như vậy, tôi không còn gì cả, cô thì tốt rồi, muốn tôi phủi mông buông tha cho cô vậy ai sẽ bỏ qua cho tôi.”

Càng nói chuyện, Tống Dung Đức càng tức giận, hoàn toàn không kiểm soát được.

Như phát điên, anh lao lên, đá mạnh vào người Nhạc Hạ Thu.

Nhạc Hạ Thu bị đạp ngã xuống đất, Cao Úc Trạch vội chạy tới giúp đỡ, nhưng mấy tên vệ sĩ nhanh chóng ngăn cản, lôi anh ấy ra ngoài.

“Cao Úc Trạch, cứu tôi..” Nhạc Hạ Thu sợ hãi, liều mạng lao về phía Cao Úc Trạch.

Nhưng Tống Dung Đức hoàn toàn không cho cô cơ hội, túm tóc Nhạc Hạ Thu lôi lên lầu.

“Tống Dung Đức, mau thả cô ấy ra.” Giọng Cao Úc Trạch từ ngoài cửa vang lên, “Hạ Thu, nín đi, tôi sẽ tới cứu cô, lập tức tìm người cứu cô.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK