Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chúng ta đi một vòng rồi xuống thôi.” Lâm Minh Kiều khóc không ra nước mắt nói.

“Đừng sợ, tôi ở đây.” Tống Thanh Duệ ngồi bên cạnh cô.

Đu quay khẽ lắc lư hai lần, Lâm Minh Kiều thét lên ôm chặt cánh tay của anh, lo lắng không dám nhìn ra ngoài.

Tống Thanh Duệ đưa tay ôm vai cô, giọng dịu dàng nói: “Chị nhìn phong cảnh ban đêm đi. . . .”

Giọng nói của anh mê hoặc Lâm Minh Kiều, cô nhìn xuống, tòa nhà bên kia bỗng nhiên bắn pháo hoa, đu quay của hai người đúng lúc đi đến đỉnh cao nhất, cách pháo hoa rất gần, dường như gần trong gang tấc.

Bất kỳ người phụ nữ nào cũng sẽ thích những thứ xinh đẹp.

Ít nhất cho đến bây giờ Lâm Minh Kiều chưa từng nhìn thấy pháo hoa đẹp như vậy, ngôi sao tô điểm trong màn đêm, dường như bên cạnh hai người có dải ngân hà rực rỡ, đỏ, vàng, xanh, lục. . . , giống như hoa cúc, giống như sao chổi, giống như gấm vóc. . . .

“Chị thấy không?” Tống Thanh Duệ hỏi bên tai cô.

“Đẹp lắm.” Lâm Minh Kiều ngơ ngác gật đầu: “Sao đêm nay lại đột nhiên bắn pháo hoa.”

“Tám giờ mỗi tối sẽ bắn pháo hoa.” Tống Thanh Duệ nói.

Lâm Minh Kiều cúi đầu nhìn đồng hồ, đúng lúc tám giờ, lúc này cô đã hiểu ra, ánh mắt dời khỏi pháo hoa nhìn về phía người đàn ông bên cạnh: “Cậu cố ý?”

Tống Thanh Duệ khóe miệng vểnh lên: “Vui vẻ không.”

Lâm Minh Kiều gật đầu.

Không chỉ vui vẻ, còn có hạnh phúc và cảm động.

Cô mãi mãi không quên được buổi tối hôm nay, pháo hoa ngày hôm nay.

Dù sao từ xưa tới nay chưa từng có ai tốn nhiều công sức đi làm những thứ này cho cô.

Chẳng những tốn công sức mà cũng rất lãng mạn.

Cô nhớ lại trước kia mỗi tháng Tống Dung Đức sẽ tặng cô một món quà vào buổi sáng, cô đã cảm thấy rất vui vẻ, rất cảm động, nhưng hiện tại cô nghĩ lại Tống Dung Đức tự mình đi mua và chọn những món quà đó sao?

Chưa chắc.

Đó là hàng xa xỉ, chỉ cần anh ta mở miệng nói một câu thì sẽ có người đi mua giúp anh ta.

Cô cũng không biết tại sao mình lại so sánh tối nay với Tống Dung Đức, có thể là. . . Pháo hoa đêm nay quá chói mắt.

Làm cho cô quên đi nỗi sợ độ cao.

Cô định ngồi một vòng, nhưng sau đó lại ngồi hai vòng.

Lúc hai người đi xuống thì pháo hoa cũng kết thúc.

Cô nghe thấy có một cô gái nói: “Đêm nay pháo hoa rất đẹp, không giống như ở trên mạng lúc trước, đẹp hơn rất nhiều.”

Bạn trai bên cạnh nói: “Còn đẹp hơn pháo hoa anh thấy ở Disney lần trước.”

Đúng lúc bọn họ đi xuống cầu thang, Lâm Minh Kiều gặp cô gái đó, cô gái nhìn cô cười nói: “Sao hai người đặt trước được thế, có thể ngồi đu quay số mười bốn, quá lợi hại, tôi và bạn trai đã đặt trước mấy ngày ở trên mạng vẫn không được đó.”

“Hả?” Lâm Minh Kiều không hiểu rõ: “Chúng tôi ngồi số mười bốn thì có gì đặc biệt sao?”

“Tám giờ mối tối, đu quay số mười bốn sẽ đến đỉnh cao nhất, đồng thời có thể nhìn thấy pháo hoa đầu tiên, đây là trò chơi lãng mạn và nổi tiếng nhất, truyền thuyết nói cặp đôi ngồi ở đu quay số mười bốn sẽ ở bên nhau một đời một kiếp, rất nhiều người muốn ngồi, có mấy chục nghìn người đặt hẹn trên mạng đó.” Cô gái cười giải thích.

Lâm Minh Kiều sửng sốt.

Cô quay đầu, đang muốn hỏi Tống Thanh Duệ bên cạnh.

“Cẩn thận nhìn đường.” Tống Thanh Duệ ôm cô.

Lúc này cô mới chú ý mình suýt bước hụt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK