Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự tức giận lớn nhất mà bà ấy phải chịu đựng trong cuộc đời này là con trai của bà.

Tống Quân Nguyệt thu vai bà ấy, quay đầu lại lạnh lùng nói với Tống Dung Đức, “Dung Đức, dù cậu có quyết tâm như thế nào, cũng đừng cố gắng chống lại với cả Tống gia. Việc này cậu hiểu rõ nhất, cậu biết hậu quả của việc này là như thế nào rồi. Đừng vì một Nhạc Hạ Thu không ra gì mà không quan tâm, nghĩ đến Hoắc Anh Tuấn bây giờ cũng nhìn chằm chằm Nhạc Hạ Thu, nếu không phải cậu quan tâm cô ta thì anh ấy đã xé xác Nhạc Hạ Thu rồi. Nếu Tống gia không còn là chỗ dựa của cậu thì cậu lấy gì để bảo vệ Nhạc Hạ Thu. “

“Suy cho cùng con là người mẹ sinh ra, hay Lâm Minh Kiều là người mẹ sinh ra.” Tống Dung Đức bị uy hiếp, tức giận nói.

“Thứ nhất, Minh Kiều là mẹ của Nguyệt Nguyệt. Ông nội không thể chấp nhận cho người mẹ của con cháu Tống gia có bất kỳ tai tiếng gì. Thứ hai, đây là ý của chú cậu,” Tống Quân Nguyệt lạnh lùng nói: “Cậu đừng vì luôn nghĩ đến Nhạc Hạ Thu, hãy vì con của cậu mà suy nghĩ lại đi. “

“Này, em cũng muốn nghĩ đến Nguyệt Nguyệt, nhưng Lâm Minh Kiều là mẹ mà lại không nghĩ đến con của mình.” Tống Dung Đức càng tức giận, “ Em muốn nói là cô ấy không đủ tư cách để nuôi nấng Nguyệt Nguyệt. . Loại đàn bà này sẽ dạy hư con. Chị là người nhà của em nên giúp em giành lại đứa trẻ. “

“Giành lại?” Chung Nghệ Vi hít sâu một hơi, “Con có chắc là muốn ly hôn với con bé không?”

“Con không muốn chuyện đi đến ngày hôm nay, là do cô ấy ép buộc.” Tống Dung Đức nói xong, cổ họng cứng ngắc, “Cô ấy quá hung ác, không xứng làm vợ con.”

Hơn nữa trong tình cảnh này, nếu không ly hôn, anh ấy không còn mặt mũi nào đối mặt với Nhạc Hạ Thu

Chung Nghệ Vi không nói thêm được lời nào nữa.

Mặc dù đã đồng ý ly hôn của Lâm Minh Kiều và Tống Dung Đức, nhưng bất cứ người mẹ nào cũng không muốn con trai mình ly hôn. Bà nghĩ chỉ cần con trai không muốn rời đi, thì vẫn luôn có một tia hy vọng.

Tiếc thật … thật đáng tiếc …

“Con muốn làm gì thì làm, mẹ không muốn quan tâm đến con nữa.”

Chung Nghệ Vi hoàn toàn thất vọng.

Bà đã từng đuổi con trai ra khỏi nhà với hy vọng con sẽ trở thành người tốt.

Nhưng bà lại phát hiện con trai mình bị Nhạc Hạ Thu hạ độc, bà càng lo lắng càng làm cho mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn.

“Dung Đức, nghe chị nói, chuyện này kết thúc.” Tống Quân Nguyệt cảnh cáo, đỡ Chung Nghệ Vi rời đi.

Vừa bước đi ở đằng trước, Tống Dung Đức ở phía sau đã chân mạnh vào tường, phát ra tiếng động nặng nề.

Trong phòng ngủ sang trọng, hoa văn trang nhã trên những tấm rèm bị gió nhẹ thổi tung.

Khi Nguyễn Nhan mở mắt ra, toàn bộ cổ và đầu đều đau.

Đầu óc cô trống rỗng, sau một phút mọi thứ trước khi cô rơi vào hôn mê đều hiện lên trong đầu cô.

Đáng lẽ cô ấy phải ở trong nhà máy đó, nhưng tại sao cô ấy lại đến đây?

Đây là đâu?

Nguyễn Nhan đột ngột ngồi dậy, chỉ thấy quần áo của mình đã thay một bộ đồ ngủ màu đỏ sạch sẽ.

Ai đã thay đồ cho cô ấy?

Nhạc Hạ Thu thì sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK