Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ấy vừa nói gì.

Nói rằng anh thích cô?

Làm sao có chuyện này, cô có nghe nhầm không.

Nhưng nếu chỉ là ảo giác thì tại sao nụ hôn của anh lại nóng bỏng và sâu sắc như muốn làm cô tan chảy.

Lâm Minh Kiều hoảng sợ, cô run rẩy đẩy anh ra, “Tống Thanh Duệ, đừng nói giỡn, hôm nay không phải ngày Cá tháng Tư.”

“Tôi không có nói đùa.”

Tống Thanh Duệ áp đôi môi mỏng của mình lên môi cô, thở gấp mở lòng, “Lâm Minh Kiều, tôi đã từng nói với chị, trong lòng tôi có một người mà tôi không thể thích được, đó không phải là đàn ông mà đó chính là chị, có được không, tôi không có hứng thú với đàn ông chút nào, tôi từ đầu đến cuối chỉ yêu mình chị.”

“Không phải là chị cũng cho rằng tại sao tôi lại đối xử với chị tốt như vậy sao, nhìn thấy chị bị Tống Dung Đức phản bội, tôi tức giận hơn ai hết, nhìn thấy chị khóc, tôi lại muốn nhìn thấy chị cười hơn ai hết. Nhìn thấy chị bị Tống Dung Đức làm cho tổn thương, tôi ước gì có thể giết anh ta, trong khoảng thời gian ở bên cạnh chị, tôi hận vì không thể đem những thứ tốt nhất trên đời cho chị.”

“Không không không …, đây không phải là sự thật.”

Lâm Minh Kiều càng nghe càng bối rối. “Cậu chỉ thích đàn ông thôi, không phải lúc trước có phóng viên chụp ảnh cậu sao.”

“Đó cũng là do tôi cố ý,, tôi muốn bố mẹ tôi nghĩ rằng tôi thích đàn ông và tôi muốn chị cũng nghĩ rằng tôi thích đàn ông, để chị có thể hạ thấp cảnh giác với tôi và tôi có thể thoải mái mà đối xử tốt với chị hơn. Đồng thời, người nhà tôi cũng sẽ dễ dàng chấp nhận chị và tôi, dù sao thì chị ở bên tôi vẫn tốt hơn là tôi ở bên một người đàn ông khác.”

Tống Thanh Duệ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, không khỏi né tránh ánh mắt, chỉ có thể nhìn cô, “Minh Kiều, nhìn tôi đi, tôi muốn lặp lại, tôi yêu chị.”

“Đừng, đừng nói nữa.”

Lâm Minh Kiều điên cuồng đẩy anh như một con dã thú nhỏ, thậm chí còn bật khóc, “Chúng ta căn bản không thể ở bên nhau, Tống Thanh Duệ, tôi là con gái nuôi của bố mẹ cậu, là chị gái của cậu, là vợ cũ của anh họ cậu, cả nước đều biết chuyện, không có ai chấp nhận điều này, cha mẹ cậu cũng sẽ phát điên, người của Tống gia cũng sẽ không đồng ý.”

Tống Thanh Duệ để tay cô lên vai anh, anh cười khổ, “Những lời chị nói tôi đều biết, cho nên ở sau lưng tôi vẫn âm thầm mở đường. Hiện tại ở bên này ngoại trừ cha tôi còn nhà cũ của Tống gia thì căn bản có chị Quân Nguyệt định đoạt. Chỉ cần chị ấy không phản đối, ông nội cùng những người khác có phản đối cũng đều vô dụng. Về phần cha mẹ, tôi cũng có sự sắp xếp của chính mình, sẽ không làm cho chị phải khó xử, Minh Kiều, chị hãy tin tôi, tôi thực sự toàn tâm toàn ý muốn ở bên chị.”

“Cậu đang nghĩ quá đơn giản.” Lâm Minh Kiều lắc đầu, sốt ruột ngắt lời anh.

“Minh Kiều, chị luôn cho rằng chuyện của chị là phức tạp nhưng trong mắt tôi thì luôn đơn giản, không phải sao?”

Tống Thanh Duệ dùng lòng bàn tay lau đi nước mắt trên mặt cô, “Chuyện ly hôn, Chuyện chị gánh thay tội của Nguyễn Nhan, chị cho rằng đó là chuyện lớn nhưng trong mắt tôi đó là chuyện nhỏ.”

Lâm Minh Kiều trợn to hai mắt, “Vậy là cậu sớm biết là tôi gánh tội thay cho Nguyễn Nhan sao.”

“Tôi đã biết chuyện này từ lâu, bởi vì tôi biết chị là người như thế nào, cho dù có ghét Nhạc Hạ Thu đến đâu cũng không thể bắt cóc làm hủy hoại dung nhan cô ấy. Đương nhiên có thể là chị tự bảo vệ bản thân, ngoại trừ người nhà của chị thì chỉ có mấy người bạn thân của chị.”

Tống Thanh Duệ nhẹ giọng nói: “Minh Kiều, tình yêu của tôi đối với chị không phải ngẫu hứng, tôi đã sớm bị chị làm cho động lòng rồi. Chỉ có điều là khi đó chị kết hôn với anh Dung Đức và có con, anh Dung Đức đối xử với chị không tốt, tôi đã thử khiêu khích anh ấy để anh thấy có sự nguy hiểm mà đối xử với chị tốt hơn, tôi đã chân thành chúc phúc hai người, thế nhưng anh ấy không làm được. Ngày đó trên đường gặp chị, thấy bộ dạng chị khóc thút thít, tôi liền có suy nghĩ sau này sẽ mang lại hạnh phúc cho chị, không muốn trao chị cho người đàn ông nào khác cả.”

“Nhưng cậu nói lúc đó chỉ là cố ý chọc tức anh ta, những gì cậu nói đều là giả dối.”

“Nếu ngay từ đầu nói cho chị biết là tôi thích chị, chị sẽ sợ hãi rồi tránh né tôi, cự tuyệt tôi thì sao.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK