Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hả, tôi đang ghen sao?”

Tống Dung Đức tức giận đến phát run, “Tôi làm sao mà phải ghen? Tôi không thể ghen với vợ tôi sao?”

Lâm Minh Kiều trợn mắt há miệng.

Điều này khác với những gì cô nghĩ, cô nghĩ rằng Tống Dung Đức sẽ tuyệt đối phủ nhận, nhưng kết quả là …

Ngược lại, anh ấy lại làm mình có chút lúng túng và đỏ mặt.

Tống Dung Đức lúc đầu cảm thấy thật xấu hổ, nhưng thấy cô đột nhiên không nói gì, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, liền nháy mắt không biết xấu hổ là gì, “Tóm lại, cô nhớ những gì tôi nói, nếu có lần sau thì tôi sẽ đi gặp Giang Bồi Viễn và nói rằng cô đã lợi dụng anh ta.”

Lâm Minh Kiều tức giận ngực phập phồng một cái, ” Tôi mặc kệ, cũng không cần quan tâm, cút đi, tôi phải gọi điện cho Tuyết Nhu.”

“Tôi không đi, ai biết cô sẽ lợi dụng lúc tôi ra ngoài lại gọi điện cho Giang Bồi Viễn.” Tống Dung Đức dứt khoát kéo ghế ngồi xuống.

Nghĩ đến vừa rồi tình cờ nghe được cuộc điện thoại của cô ấy với Giang Bồi Viễn, giọng nói rất dịu dàng đến mức chảy nước.

Còn đối với anh ấy, ngoại trừ việc la mắng thì đó là sự chửi rủa.

Tại sao giữa người với người lại đối xử tệ như vậy?

“Tùy anh.” Lâm Minh Kiều chịu thua anh luôn rồi, giả vờ không thấy gì và gọi điện cho Khương Tuyết Nhu, “Vừa rồi Giang Bồi Viễn gọi điện cho tớ, Tân Giai Linh buổi tối đi vào một hội quán cao cấp, không lâu sau Khương Kiều Nhân và Thang Nhược Lan cùng nhau xuất hiện.”

“Thực sự là cô ta.”

Khương Tuyết Nhu vô cùng đau khổ, cô hi vọng mình đoán sai, nhưng không ngờ đó lại là sự thật, Thang Nhược Lan cũng đến đó.”

“Chuyện này có gì lạ đâu, khi ở Thanh Đồng cô ta cũng có quen biết Thang Nhược Lan,” Lâm Minh Kiều ậm ừ, “Khương Kiều Nhân biết rằng Thang Nhược Lan sẽ kết hôn với Quý Tử Uyên, cho nên chắc chắn là đang lôi kéo cô ấy, Thang Nhược Lan này thực sự không chịu an phận.”

“Ba người này đều có thù oán với chúng ta, nếu thêm Nhạc Hạ Thu….” Khương Tuyết Nhu đau đầu.

“Cậu định làm gì, hay bây giờ chúng ta liền đến hội quán bắt Khương Kiều Nhân về thẩm vấn?” Lâm Minh Kiều thuận miệng nói.

“Được.”

“Hả”? Lâm Minh Kiều sững sờ, cho rằng mình nghe lầm, “Tớ nói đùa, tớ còn nghĩ là cậu không muốn đánh rắn động cỏ.”

“Tớ không muốn, nhưng lần trước nhờ người đi theo dõi vợ chồng Khương Thái Vũ, Lục Lực Dương và Lương Vũ đều bị thương. Nếu lần này cho người đi theo dõi cô ta thì có thể xảy ra chuyện gì đó nên tớ không muốn lãng phí nhân lực của Thanh Long hội. Nhân tiện bây giờ đi gặp Khương Kiều Nhân để có thể tìm hiểu được cô ta có quyền lực như thế nào.”

Khương Tuyết Nhu nói: “Cậu ăn cơm nhanh đi, lát nữa chúng ta cùng nhau đi.”

“Ồ, được rồi.”

Lâm Minh Kiều vội vàng gật đầu.

“Giải thích cho Tống Dung Đức, lúc đầu là cậu mang thai nên tớ không muốn cậu tham gia, nhưng… Tớ lo lắng nếu không đưa cậu đến đó, có lẽ tớ sẽ đến đó không thể thuận lợi được.” Khương Tuyết Nhu bất đắc dĩ giải thích.

“Tớ hiểu rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK