Đỗ Tuyên đi vào: “Cô nhóc này thật là, có phải anh muốn bao nuôi cô ấy nhưng cô ấy không đồng ý đúng không, tôi nói cho anh biết cô ấy bướng bỉnh lắm, trước kia có mấy ông chủ muốn bao nuôi, cô ấy thà rời khỏi giới giải trí chứ không làm chuyện này.”
Quý Tử Uyên lạnh lùng nhìn anh ta một cái.
Trái tim Đỗ Tuyên đập nhanh, vội vàng đổi giọng: “Anh coi trọng đúng không, hay là tôi nghĩ cách cố gắng đưa cô ấy lên giường cho anh nhé?”
“Im miệng.” Quý Tử Uyên không thể nhịn được nữa cảnh cáo: “Tôi chỉ tìm cô ấy hỏi một số chuyện.”
“Thật sao?” Đỗ Tuyên lộ vẻ không tin.
Quý Tử Uyên xoa trán: “Anh nhìn thấy tôi từng ép buộc người phụ nữ nào không.”
“Ngược lại, với thân phận của anh thì luôn có phụ nữ quấn lấy anh.” Đỗ Tuyên cười ha ha nói.
Quý Tử Uyên lười nói nhảm những chuyện này với anh ta.
Anh ấy quay người đi ra ngoài, lúc anh ấy đi đến cửa thì dừng lại hỏi: “Bộ phim « Kinh Hoa» có tốt không?”
“Đương nhiên, anh cũng không xem đạo diễn là ai, đạo diễn Khâu đó, ông ta quay phim chưa từng xuống dốc.” Đỗ Tuyên chậc chậc nói: “Đừng nói nhân vật nữ chính, có nhiều người tranh nhau nữ số hai và số ba đấy.”
Quý Tử Uyên im lặng mấy giây nói: “Vậy để cô ấy diễn nữ số hai đi, chào hỏi với đạo diễn Khâu một tiếng, cho cô ấy diễn thêm một chút.”
Anh ấy nói xong thì nhanh chân rời đi.
Đỗ Tuyên ngẩn ngơ: “Không phải, anh có biết nữ số hai. . . .” Là một người phụ nữ vô cùng độc ác không, xấu xa giống như mụ phù thủy.
Anh để Nguyễn Nhan diễn nhân vật như vậy, có chắc là không hại cô ấy hay không.
Dù sao một nữ diễn viên trẻ để ý nhất là hình tượng, diễn nhân vật xấu xa không tốt thì sẽ hủy hoại hình tượng nhiều năm của mình.
Nhưng anh ta còn chưa nói xong, Quý Tử Uyên đã rời đi.
Anh ta đành phải im lặng, hi vọng Nguyễn Nhan tự cầu phúc đi.
…
Bên kia Nguyễn Nhan ngồi lên xe của mình nhưng vội vã rời đi.
Mà cô ấy mở gương trên trần xe ra, im lặng nhìn khuôn mặt vừa lạ lẫm vừa quen thuộc.
Đúng, là lạ lẫm.
Lạ lẫm bởi vì gương mặt này không phải của cô ấy, quen thuộc là vì cô ấy ở trong cơ thể này hai năm.
Không có bất cứ ai biết được cô ấy không phải là Nguyễn Nhan mà là Nhạc Tiếu Nhi.
Hai năm trước Nhạc Tiếu Nhi thật sự đã nhảy xuống biển, bị một cơn sóng lớn cuốn vào biển sâu và chết rồi.
Trước khi cô ấy chết đã tuyệt vọng, không cam lòng thế nào, không thể báo thù cho người nhà của mình.
Nhưng không ngờ lúc cô ấy mở mắt ra lại ở trong cơ thể Nguyễn Nhan.
Bởi vì Nguyễn Nhan thất tình nên nghĩ bậy tự tử, nhưng cô ấy sống lại trong cơ thể Nguyễn Nhan.
Chuyện sống lại chỉ có thể nhìn thấy trong sách, không ngờ lại xuất hiện trên người mình.
Cô ấy biết đây không phải là tình cờ.