Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cha, bản kế hoạch vốn không phải ngày một ngày hai là hoàn thành, con muốn đi điều tra rút ra số liệu, cha cũng nói với con là con cũng không cần phải vội. ”

“Cha nói cha không vội, con thật sự không vội chút nào sao, con chính là làm việc cho cha sao?” Tống Nguyên mất bình tĩnh, “cha thấy hiện tại con chỉ nghĩ đến chuyện hẹn hò.”

“Cha, tối nay con rất muốn ra ngoài.” Tống Thanh Duệ sốt ruột bắt đầu tranh luận với ông, “Chiều nay Tống Dung Đức suýt chút nữa đã cưỡng bức bắt cóc Lâm Minh Kiều, hiện tại Tống Dung Đức không liên lạc được cũng không biết trốn đi đâu. Nếu anh ấy đi tìm đối thủ của cha, hậu quả không thể tưởng tượng được, con sẽ bàn bạc với Minh Kiều, nhất định phải công khai mối quan hệ này với cô ấy, càng sớm càng tốt.”

“Con phát điên rồi sao.”

Tống Nguyên lập tức vỗ bàn mắng, “Vì chuyện của hai người mà cha đã nhượng bộ, con ngược lại tốt rồi, không chia tay cũng không sao, còn muốn nói với cha sẽ công khai, con điên rồi.”

“Cha, lúc này chỉ có kẻ nói trước mới có thể chiếm được ưu thế. Tống Dung Đức nhất định sẽ tung ra ngoài, anh ấy có tâm lý nếu không có được thì sẽ phá hoại, chúng ta nhất định phải ra tay trước.”

“Con ra tay cái gì.” Tống Nguyên không chịu nổi nữa, “Tống Dung Đức là người mà cha nhìn nó lớn lên, nó làm sao có thể tìm đối thủ của cha, cha là chú của nó.”

Tống Thanh Duệ chế nhạo, “Con không nghĩ anh ấy vẫn coi cha là chú của anh ấy, có lẽ trong mắt anh ấy bây giờ cha là chướng ngại vật của anh ấy. Cha nghĩ xem tối hôm qua Tống Dung Đức như thế nào, anh ấy cực đoan đến mức như thế nào, không ai có thể đoán trước được tiếp theo anh ấy sẽ làm gì, điều duy nhất chúng ta có thể làm là ra tay trước. Hơn nữa tại sao anh ấy độ nhiên trốn đi, thậm chí tất cả chúng ta không ai liên lạc được, rốt cuộc anh ấy định làm gì?”

“Đã liên lạc được với cha mẹ anh ấy chưa?” Lâm Thanh Phương đột nhiên hỏi.

“Có.” Tống Thanh Duệ gật đầu, “Mẹ, mẹ nghĩ xem, nếu Tống Dung Đức tự mình tìm cách tiếp xúc truyền thông thì không ai dám nói ra, nhưng nếu tìm được đối thủ của cha thì sẽ khác, Chương bộ trưởng, La nghị viên, bọn họ rất muốn cha trong nhiệm kỳ có chút bê bối sẽ không thể tái đắc cử, những người đó không muốn đợi cha ngồi thêm bốn năm nữa.”

Tống Nguyên sắc mặt thay đổi, càng nghĩ càng thấy bực mình, vỗ mạnh vào sau đầu Tống Thanh Duệ, “Thằng ranh con, cha đã sớm cảnh cáo con rồi, con chỉ gây phiền phức cho cha mà thôi.”

“Cha, con không có gây phiền phức cho cha mà là cháu trai của cha.”

Tống Thanh Duệ lạnh lùng nói: “Kỳ thật chuyện giữa con và Minh Kiều chẳng qua là quan hệ nam nữ độc thân bình thường, nhưng nếu Tống Dung Đức nhất định muốn can thiệp vào, cho rằng con và Minh Kiều ở bên nhau khi chưa ly hôn để giúp người ngoài đối phó với cha, tổng thống. Còn có, anh ấy làm như vậy là vì muốn tốt cho anh ấy, hiện tại người ngoài gọi anh ấy là đồ cặn bã, anh ấy ngoại tình nhưng sau đó người khác sẽ cảm thấy anh ấy đáng thương, nhiều lần bị phụ nữ lừa dối, lại còn có tổng thống giúp con trai cướp vợ của người khác, chắc chắn sẽ khiến dư luận phẫn nộ.”

Tống Nguyên toát mồ hôi lạnh.

“Cha, nghĩ đi, Tống Dung Đức làm chuyện này đối với anh ấy là có chỗ tốt. Hiện tại sự nghiệp anh ấy đang rối tinh rối mù, lần này là anh ấy đang làm xáo trộn sóng gió của Tống gia, sau đó … Sau đó cha đang muốn ngăn cản miệng của anh ấy thì cha sẽ làm như thế nào. Cha phải giúp đỡ anh ấy, nếu anh ấy muốn trở về Tống thị, cha phải cho anh ấy đi vào, chị Quân Nguyệt chỉ có thể thỏa hiệp mới có thể làm dịu sóng gió.”

“Im miệng.”

Tống Nguyên ôm đầu.

Nhưng phải thừa nhận rằng nếu Tống Dung Đức thực sự phản bội ông, hậu quả quả thực rất thảm khốc.

Ngay cả khi Tống Dung Đức không có bằng chứng, chồng cũ của Lâm Minh Kiều đã nhảy ra tố cáo công khai, điều này sẽ tạo điều kiện cho người bên ngoài có thái độ uy hiếp Phủ tổng thống.

Sau đó, chắc ông ấy không thể tái đắc cử.

Vấn đề là ngay cả khi người con trai công khai mối quan hệ của mình với Lâm Minh Kiều thì không ai biết được sẽ như thế nào.

“Cha, chỉ cần chúng con yêu nhau thật lòng, không có quan hệ huyết thống, người khác cũng sẽ không có nói quá, còn tùy vào chúng ta dẫn đường như thế nào. Nhưng nếu Tống Dung Đức nhảy trước ra và nói vậy thì mọi người sẽ có suy nghĩ định kiến ​​trước, có thể sẽ không tin những gì chúng con giải thích về sau.”

“Con suy nghĩ hay lắm, đã là công khai, không ai có thể ngăn cản con ở bên Lâm Minh Kiều đúng không.” Tống Nguyên mỉa mai nói: “Con có biết lần này con đã gây ra bao nhiêu phiền phức không?”

“Nếu cha tin tưởng con, con có thể xử lý tốt chuyện này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK