Khương Tuyết Nhu đau đầu.
Cô còn chưa có động tĩnh gì, cánh tay trái cùng cánh tay phải đã bị thương tổn rồi, mà cô đối với Khương Kiều Nhân vẫn chưa biết gì.
Quên đi, bây giờ chỉ có binh lính đến thì tướng chặn, nước đến thì đắp đất.
… …
Tập đoàn Hoắc Thị.
Chiến Thành đợi ở cửa cả tiếng đồng hồ.
Hôm nay, Hoắc Anh Tuấn tung hoành, với sự sụp đổ của Sở gia, Hoắc Anh Tuấn đã có được Sở thị với tốc độ nhanh như gió, thậm chí cả thiên hạ đều biết tên của người này.
Vào khoảng ba mươi tuổi, anh ấy đã ngã xuống và leo lên với tốc độ nhanh nhất.
Đây được xem là mượn gió bẻ măng, từ tối đến khuya đã có rất nhiều người tên tuổi hiển hách muốn gặp anh. Nhưng phần lớn đều bị anh ấy từ chối.
“Anh Chiếm, Hoắc Thiếu cho anh vào.” Ngôn Minh Hạo mở cửa nói.
“Cảm ơn.” Chiến Thành gật đầu, sải bước đi vào.
Hoắc Anh Tuấn ký xong bản hợp đồng cuối cùng, bỏ qua một bên, ngẩng đầu nhìn Chiến Thành, “Anh đến là vì Trình Nhã Thanh sao.”
“Hoắc Thiếu… anh định làm gì với cô ta.” Chiến Thành ngập ngừng hỏi, “Tôi biết cô ta đã giết Hoắc nhị Thiếu, chắc anh không định để cô ta thoát.”
“Anh còn muốn cô ta sao?” Hoắc Anh Tuấn giễu cợt, “Mấy ngày nay, để lấy thuốc giải của tôi, cô ta đã tìm mọi cách dụ dỗ Sở Nghị, ngủ với anh ta, anh không chê sao?”
“Từ lúc biết cô ta mập mờ với Sở Nghị, tôi đã khinh thường cô ta rồi.” Chiến Thành lắc đầu dứt khoát, “Tôi chỉ quan tâm đến đứa con trong bụng cô ta”.
“Tôi nói được thì sẽ làm được, sau khi anh vào làm nội gián, nếu không phải anh báo tin, có lẽ Lãnh Lãnh và Tiểu Khê đã có chuyện.” Hoắc Anh Tuấn nhét bút vào ống đựng bút rồi để xuống, mảnh khảnh khoát khoát tay, “Sau khi sinh con xong, Trình Nhã Thanh sẽ giao cho cảnh sát, anh sẽ nuôi con.”
“Cám ơn.” Chân mày Chiến Thành buông lỏng, “Hoắc Thiếu, anh có thể để cho tôi trở về Long Các không, cho dù tôi không thể làm đường chủ, tôi cũng muốn làm việc cho anh một lần nữa.”
“Không, Chiến Thành, anh đã có tuổi rồi. Long Các không phải là nơi để anh dưỡng lão. Tìm nơi an nhàn cùng con cháu tốt hơn.” Hoắc Anh Tuấn nhẹ giọng nói, “Về phần Long Các, tôi đã có chọn được đường chủ mới. ”
“Ừm, tôi đã mong đợi từ rất lâu rồi, cảm ơn Hoắc Thiếu, sau này sẽ gặp lại.”
Chiến Thành nở một nụ cười gượng gạo, gật đầu quay lưng lại rồi rời đi.
Hoắc Thiếu yên lặng ngồi trên ghế một hồi. Khoảng mười phút sau, một người phụ nữ thân hình khả ái, tóc ngắn đi vào, quỳ một gối xuống, “Hoắc Thiếu, tôi về rồi.”
Ánh sáng chiếu xuống khuôn mặt của người phụ nữ, một khuôn mặt rất trẻ và quyến rũ, với làn da hơi thâm, nhưng đôi mắt của cô ấy như một con dao sắc lạnh ra khỏi vỏ bọc.
Người này là Kiều Nhất, mấy ngày nay Hoắc Anh Tuấn phái cô ấy ra nước ngoài huấn luyện đặc biệt tàn khốc, hiện tại Kiều Nhất chính là Long Các đường chủ mới.
“Ừm, Chiến Thành vừa đi.” Hoắc Anh Tuấn khẽ xua tay, ra hiệu đứng dậy.
Kiều Nhất xấu hổ, “Anh thật sự để cho tôi làm người đứng đầu Long Các?”
” Thảm họa Hoắc Thị lần này để cho ta thấy Long Các thật ra có rất nhiều người không trung thành. Điều quan trọng nhất đối với đường chủ của Long Các chính là trung thành, thân thủ. Sau khi huấn luyện đặc biệt cô có được rồi. Kiều Nhất, tôi hy vọng cô có thể mang Long Các trở lại thời hoàng kim trong thời gian ngắn nhất. ”
Hoắc Anh Tuấn trầm giọng gõ bàn, “Thật ra, thứ mà tôi coi trọng nhất chính là lòng trung thành của cô đối với Tuyết Nhu.”
Kiều Nhất rung động, một hồi mới nói: “Tôi sẽ tiếp tục trung thành với Khương tiểu thư, giống như anh.”
“Không, tôi muốn cô trung thành hơn với cô ấy và Tiểu Khê, Lãnh Lãnh,” Hoắc Anh Tuấn nhắc nhở, “Đôi khi, quyết định của tôi cũng có thể không đúng.”( haha anh lường trước vụ thôi miên chưa xong thì phải)
Kiều Nhất mở miệng, một lúc sau mới gật đầu, “Tôi hiểu được.”
“Bây giờ sắp xếp nhiệm vụ cho cô, cho người tới Thanh Đồng đón Lục Thiên Bảo và Lương Vũ ở bên cạnh Tuyết Nhu. Bọn họ bị thương, đưa bọn họ trở về Long Các tĩnh dưỡng đi” Hoắc Anh Tuấn thu xếp.