Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tập đoàn Tống thị.

Sau khi trò chuyện video với Singapore, thư ký nhanh chóng cầm tập tài liệu cho Tống Quân Nguyệt ký, “Tống tổng, Bộ Thương mại mời ngài tham gia diễn đàn lúc 7 giờ tối.”

“Để Tống Hưng Thần đi.” Tống Quân Nguyệt vừa nói vừa ký, “Nếu gần đây không có chuyện gấp, buổi tối tôi sẽ không tăng ca.”

Thư ký bị sốc và không phản ứng trong một lúc.

Cô ấy đi theo Tống Quân Nguyệt năm năm, cô biết Tống Quân Nguyệt là người tham công tiếc việc.

“Được.”

Thư ký đờ đẫn trả lời.

Nửa giờ sau, Tống Hưng Thần đẩy cửa đi vào, “Chị à, người được mời là chị sao em phải đến đó, tối nay em còn hẹn bạn gái ăn cơm.”

“Không phải chia tay rồi sao?” Tống Quân Nguyệt hỏi.

“Là bạn gái mới.” Tống Hưng Thần mặt không chút thay đổi nói.

Tống Quân Nguyệt không nói nên lời, trước mặt cô là làm trâu làm ngựa còn em trai mình thì hẹn hò không biết bao cô bạn gái, “Không hẹn hò cũng không sao, em còn trẻ, hãy dành nhiều thời gian cho công việc. Hiện tại cha mẹ đang chăm sóc cho Dung Đức, một mình chị không thể gánh cả công ty được, những người khác chị không tin tưởng.”

Tống Hưng Thần cảm thấy có chút áy náy, xem ra cả nhà thì anh người thoải mái nhất nhưng anh cũng muốn khóc không ra nước mắt, “Buổi tối chị có lịch trình làm việc dày đặc, dù sao thì chị cũng không cần hẹn hò, để em hẹn nhiều hơn nói không chừng em sẽ sớm tìm được cho chị một đứa em đâu.”

Tống Quân Nguyệt đóng bút lại, cười nói: “Có lẽ ngày đó em sẽ không được gặp anh chị em của mình.”

Tống Hưng Thần sửng sốt, ” Chị gái, có phải chị có chỗ nào đó không thoải mái sao sao.”

“Mỗi ngày làm việc tăng ca đến 11, 12 giờ, không phải lúc nào cũng như sắt.” Tống Quân Nguyệt nhẹ giọng nói, “Hơn nữa, em là cấp dưới của chị, nên chị sắp xếp công việc cho em là chuyện đương nhiên.

“Được.” Khuôn mặt tuấn tú của Tống Hưng Thần đầy vẻ buồn bã và bất lực, “Nhất định muốn đội vương miện thì phải chịu được sức nặng.”

Tống Quân Nguyệt: “…”

Cô thực sự không hiểu tại sao đứa em của cô ấy lại trông thế này, một đứa thì đầu óc không tốt, đứa kia chỉ muốn lười biếng.

Không biết kiếp trước cô đã làm sai điều gì đó nên mới trở thành chị gái của họ.

“Mà này, chị gái, em nghĩ chị cũng không còn quá trẻ, buổi tối đi làm về sớm, nên đi tìm bạn trai.” Tống Hưng Thần bắt đầu động viên, “Anh Lăng Diệp không tệ, rất yêu thích chị, anh rể đã mất lâu như vậy rồi, chị cũng không thể một mực cô đơn, huống chi thân thể của anh rể, e rằng chị còn không có ở bên anh ấy.”

“Tống Hưng Thần.” Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Quân Nguyệt chìm xuống.

“Ồ, lời em nói có phải là thật không.” Tống Hưng Thần bĩu môi, “Em đây không phải vì hạnh phúc của chị sao, cho dù chị có tốt thế nào đi chăng nữa thì cũng phải có một người đàn ông ở bên cạnh.”

“Em đừng nói nhảm nữa, hơn nữa, chị với Lăng Diệp cũng không có gì, chúng ta chỉ là đối tác mà thôi”, Tống Quân Nguyệt cảnh cáo, “Ra ngoài đi, đừng quấy rầy công việc của chị.”

“Em biết rồi, em đi đây.”

Tống Hưng Thần nhanh chóng chuồn đi, sau khi ra ngoài liền lặng lẽ lấy điện thoại di động ra gửi cho Lăng Diệp một cái Wechat.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK