“Khương Tuyết Nhu, cô nên biết tôi tìm cô vì cô có động cơ.”
Khương Tuyết Nhu hít sâu một hơi, cô làm sao có thể làm gì được Thương Mỗ, Thương Mỗ là em ruột của cô, đương nhiên nếu cô nói với Thương Dục Thiên, ông ấy sẽ không tin.
“Thương tiên sinh, nếu tôi làm như vậy, hôm nay tôi sẽ dám thừa nhận và sẽ uy hiếp ông. Nếu ông không đưa Khương Tụng, Khương Kiều Nhân rời khỏi Nguyệt Hàn, hứa trả lại Hoắc Thị chúng tôi nếu không tôi sẽ xé xác Thương Mỗ. Nhưng tôi không có bắt cóc cậu ấy nên cũng không thể uy hiếp ông. ”
Khương Tuyết Nhu thì thào: “Ông còn có thể hỏi, tối hôm qua Hoắc Anh Tuấn đã xảy ra chuyện gì, hiện tại anh ấy như kẻ ngốc, tôi còn có thời gian đâu mà để gây phiền phức cho Thương Mỗ.”
Thương Dục Thiên kinh ngạc, “Hoắc Anh Tuấn thành kẻ ngốc?”
“Về chuyện này tôi có thể lừa gạt ông sao?” Khương Tuyết Nhu cũng rất khó chịu, nhưng chỉ có thể nói bản thân mình phải bình tĩnh và tỉnh táo..
“Được, vậy nói cho tôi biết, tại sao tối hôm qua Thương Mỗ lại đến tìm cô, Khương Tuyết Nhu. Chúng tôi ở Nguyệt Hàn, ngoài cô và Hoắc Anh Tuấn ra, không có kẻ thù nào khác.”
Khương Tuyết Nhu suy nghĩ một chút, hỏi: “Thương tiên sinh, xung quanh ông còn có ai không?”
“Không.”
Khương Tuyết Nhu quyết định nói ra sự thật: “Tôi đã nói với anh ấy rằng Khương Kiều Nhân và Khương Thái Vũ không phải người tốt. Ông có thể cho rằng tôi xúi giục chia rẽ. Nhưng các người là người ngoài, hơn nữa những gì ông thường nghe về tôi qua lời nói của Khương Kiều Nhân và vợ chồng Khương Thái Vũ thì có thể tôi là người xấu. Thương Mỗ không tin tôi, vì vậy tôi đã kêu cậu ấy đến Thanh Đồng để điều tra về nhân cách của Khương Kiều Nhân. Nhiều người trong giới giàu có của Thanh Đồng đều biết những việc Khương Kiều Nhân làm năm đó. Tôi đoán Thương Mỗ đã đến Thanh Đồng để điều tra. ”
“Tôi sẽ kiểm tra xem Thương Mỗ có đi Thanh Đồng hay không, nhưng nếu phát hiện ra cô có liên quan đến chuyện này. Khương Tuyết Nhu, tôi sẽ khiến toàn bộ Nguyệt Hàn phải trả giá.” Thương Dục Thiên lạnh giọng nói đầy rẫy sát khí.
Khương Tuyết Nhu hờ hững chế nhạo, “Thế nào cũng được, dù sao từ lúc nhà ông xuất hiện, cuộc sống của tôi đã bị ông làm cho rối tung lên rồi. Nhưng hiện tại tôi hy vọng Thương Mỗ không đi Thanh Đồng…”
“Ý gì?”
“Nếu cậu ấy đến Thanh Đồng mà biến mất, hẳn là đã điều tra ra được thứ gì. Có lẽ có người không muốn cậu ấy tìm ra chân tướng. Tôi cũng có lỗi. Tôi nên khuyên cậu ấy dẫn thêm vài người đi điều tra. Tôi thật sự không nghĩ tới cậu ấy sẽ đi Thanh Đồng, tôi còn tưởng rằng cậu ấy cũng không quá tin tưởng tôi. ”
Thương Dục Thiên môi mỏng mím lại lạnh lùng, “Cô nói với tôi chuyện này là muốn ám chỉ có liên quan đến Khương Kiều Nhân sao?”
“Thương tiên sinh, tôi có thể hỏi ông một chuyện, ông có phải dùng tóc để kiểm tra ADN của phu nhân và Khương Kiều Nhân không?”
“Cô muốn nói cái gì?” Thương Dục Thiên lạnh lùng hỏi.
“Tôi nghi ngờ tóc là do Lương Duy Phong đưa cho Khương Kiều Nhân chính là tóc của tôi.”
Thương Dục Thiên cười tủm tỉm, “Cô đang muốn nói cô là con gái của Khương Tụng?”
“Đúng vậy, có lẽ ông sẽ không tin, nghe có vẻ vô lý. Nhưng Thương tiên sinh, ông là người thông minh, Khương Kiều Nhân không phải con gái ruột của ông. Ông đứng trên góc độ người ngoài cuộc, hẳn là ông không thể biết rõ cô ta là người thế nào. Nhưng sau một thời gian ông quen biết Khương Kiều Nhân ông nghĩ cô ta là người như thế nào? ”
Khi Khương Tuyết Nhu hỏi Thương Dục Thiên một câu, lông mày cau lại.
Nói thẳng ra, ông ấy không thích Khương Kiều Nhân.
Tất nhiên, cũng không thể cô ta có gì không tốt, thường thì Khương Kiều Nhân cũng rất ngoan và trước mặt rất nghe lời, nhưng từ khi đến Thanh Đồng, mối quan hệ của ông với Khương Tụng ngày càng trở nên tồi tệ. Còn Khương Tụng thì càng ngày càng dung túng Khương Kiều Nhân.
Ngay cả khi đưa cho Khương Kiều Nhân hàng trăm tỷ để mua Hoắc Thị, bà ấy cũng không thèm hỏi ông một tiếng.
Là chồng, ông ấy có thể cảm giác được khoảng cách Khương Tụng càng ngày càng xa, có rất nhiều mâu thuẫn.
Hai người đã kết hôn hơn 20 năm và luôn rất tình cảm.
Khương Tuyết Nhu thấy ông ấy đột nhiên im lặng, cô ấy đoán nhà Thương Dục Thiên có mâu thuẫn. “Thương tiên sinh, tôi quả thật là con gái ruột của Khương Tụng, nhưng vì tôi chưa làm ADN mẹ con nên ông có thể không tin. Tôi đã từng kết hôn với Lương Duy Phong, sau khi chúng tôi kết hôn tôi mới nhận ra anh ta là đạo đức giả, anh ta và Khương Kiều Nhân đã cấu kết với nhau và làm rất nhiều chuyện xấu từ ba năm trước. Sống ở nhà anh ta, ngày nào tôi cũng ở trong phòng sấy tóc, chải đầu, có rất nhiều tóc của tôi, anh ta có thể lấy đi rất nhiều tóc của tôi. Tôi có thể chắc chắn rằng khi ông làm xét nghiệm quan hệ mẹ con thì nhất định Khương Kiều Nhân không nhổ tóc của chính mình. ”
“…”
Thương Dục Thiên xoa lông mày, kiểm tra quan hệ mẹ con vốn là do Thương Mỗ làm, ai biết nó lấy lông tóc thế nào.
“Trở lại vấn đề chính.”