được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Hoắc Anh Tuấn ôm cô nhẹ nhàng trìu mến nói, “Nếu muốn dùng chứng cứ đó để uy hiếp anh ta ly hôn, vậy anh sẽ đưa giấy chứng nhận thương tật của anh cho bên cảnh sát, Lương Duy Phong không phải nói anh với em có quan hệ không đúng đắn sao, làm thế nào có thể phát sinh quan hệ với em sau khi bị phế.”
Khương Tuyết Nhu phức tạp nhìn anh, “Anh không sợ bị chê cười.”
“Trước Đó anh đi khám nam khoa còn dám nói ra huống hồ chuyện này.” Hoắc Anh Tuấn nói xong, đột nhiên cúi đầu hôn lên trán cô “Anh không quan tâm người khác nói gì, anh chỉ quan tâm đến em.”
“Thực ra, anh không ngại nhưng tôi cảm thấy rất ngại.” Đôi mi dài của Khương Tuyết Nhu vô tội chớp chớp. “ Tôi ngại anh không được.”
Hoắc Anh Tuấn lại bị thương, đôi mắt cô đơn cụp xuống, lông mi đen dày run rẩy, khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ sầu não, bất lực, than thở, cả người bị đả kích, trông thật đáng thương.
Anh cựa mình, buông Khương Tuyết Nhu ra, để cô nằm trên giường bệnh.
Khương Tuyết Nhu sững sờ, nhìn thấy bộ dáng càng thêm sầu não của anh, đột nhiên có chút hối hận.
“A …, Hoắc Anh Tuấn, anh …”
“Tuyết Nhu, không ngờ em lại nói ra lời này.” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên lấy tay ôm hai tai cô, đôi môi mỏng xinh đẹp đột nhiên cong lên một cách kỳ lạ.“Trong trường hợp này, anh chỉ có thể chứng minh cho em xem bằng hành động của mình.”
“…”
Khương Tuyết Nhu mất cảnh giác trước sự thay đổi sắc mặt của anh, ngẩn ra, mới hoàn hồn lại, nhanh chóng che miệng khó chịu, “Hoắc Anh Tuấn, có buông hay không, không thấy tôi còn ở bệnh viện sao.”
“Tuyết Nhu em thật sự… không cho Lương Duy Phong chạm vào sao?”
“Sao anh lại hỏi chuyện này? Không liên quan đến anh.”
“Đương nhiên là chuyện của anh. Cho nên, từ đầu đến cuối anh là người đàn ông duy nhất.” Hoắc Anh Tuấn nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của cô, cười cười, gian xảo, bộ dạng rất giống trẻ con .
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot,
góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!