Hiện tại nhóm kín trên facebook đã ra hơn 100 chương so với web.
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ kinh phí cho nhóm dịch và vào nhóm đọc ngay nhé.
Đọc nhanh hơn ở nhóm kín TẠI ĐÂYChương 1333
Bởi vì đây là nhà của Lương Duy Phong nếu như những người kia xuất hiện, lúc đó cảnh sát gặp phải, Lương Duy Phong liền có miệng nói cũng không giải thích được.
Đây là lý do tại sao anh ta dám đột nhập vào nhà anh ta.
Thấy thời gian càng ngày càng gấp gáp, Lục Thiên Bảo rốt cuộc cũng tìm được sơ hở, đá vào ngực Lương Duy Phong.
Lương Duy Phong lùi lại mấy bước, Lục Thiên Bảo lập tức chạy tới cắt dây cho Khương Tuyết Nhu, sau đó chĩa dao về phía Lương Duy phong và nói
“Lương Duy Phong, ngươi(anh) không phải là đối thủ của ta( tôi), ngươi(anh) lại đây, có tin hay không, ta liền giết ngươi, thân phận của ta, ngươi nên biết ta không sợ chết, huống chi ngồi tù.”(sửa ngôi xưng ngươi-ta) Ủng hộ chúng mình tại лhayho.com
Lương Duy Phong nghiến răng, liếc nhìn Khương Tuyết Nhu,mặt đỏ bừng, không cam lòng tay nắm chặt.
Rõ ràng là trong tầm tay hết lần này đến lần khác xảy ra truyện ngoài ý muốn
“Biến đi.” Anh hét lên một cách gay gắt.( tức giận)
Hôm nay để cho Khương Tuyết Nhu chạy thoát, kế hoạch của hắn đã sắp hoàn thành thì bị Lục Thiên Bảo, Khương Tuyết Nhu, Hoắc Anh Tuấn bóp chết như một con kiến .
Chỉ là hiện tại , hắn( anh ta) vẫn chưa thể chết.
Lục Thiên Bảo thở phào nhẹ nhõm, cũng may Lương Duy Phong là người sợ chết.
Anh vội vàng cõng Khương Tuyết Nhu trên lưng.
Chạy nhanh ra khỏi biệt thự, về sau Như Thiên Bảo( Lương Vũ) nhanh chóng lái xe tới, Lục Thiên Bảo dẫn theo Khương Tuyết Nhu ngồi vào, Khương Tuyết Nhu hoàn toàn không tỉnh táo.
Trong mắt cô, Lục Thiên Bảo là một người đàn ông. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ。com
Cô còn không biết tự chủ liền ôm lấy Lục Thiên Bảo.
Như thiên bảo( Lương Vũ) ánh mắt mờ ám nói ” Lục Thiên Bảo cô ấy ăn phải cái gì mà thần chí không rõ ràng, “Ngươi đừng đụng vào cô ấy.( Cậu đừng để cô ấy đụng vào cậu.)
Lục Thiên Bảo gần như tức muốn ói ra máu, “Câm miệng Thúi nhà ngươi( cậu) lại .”
Vừa dứt lời, Khương Tuyết Nhu đã kéo mạnh quần áo của anh.
“Đừng, tiểu thư cô làm ơn thả tôi ra.” Lục Thiên Bảo mặt như sắp khóc, “Tôi là Lục Thiên Bảo.”
“Hoắc Anh Tuấn …, cho tôi …” Khương Tuyết Nhu dường như không có nghe thấy hắn, ánh mắt nóng lòng muốn ăn Lục Thiên Bảo.
“Nhanh lên, chạy nhanh tới chỗ Hoắc Anh Tuấn đi.” Lục Thiên Bảo hét lên.
Như Thiên Bảo( Lương Vũ) Ngẩn( ngẩn) ra, “Nhưng tôi không biết Hoắc Anh Tuấn ở đâu, cũng không biết số điện thoại của anh ấy.”
“Ngốc, anh không biết gọi Hiểu Khê.” Lục Thiên Bảo tức giận gầm lên.
***