Đọc nhanh hơn ở nhóm kín của web Nhayho.č0m TẠI ĐÂY
“Cô cho rằng tôi không muốn sao, Khương Tuyết Nhu không đồng ý, tôi cùng cô ấy cãi nhau nửa ngày trời.” Hoắc Anh Tuấn nhìn cô đầy ẩn ý, ”Hơn nữa, không có con bé cũng không quan trọng.”
“Đúng vậy.” Mạnh Tử Hàm lập tức hiểu ra, nhà càng giàu càng coi trọng con trai.
Hoắc Anh Tuấn đưa con trai của anh đến đây, có thể thấy lòng trung thành anh ấy với Mạnh gia, anh ấy cũng rất có thiện chí.
Cô cúi xuống nhìn Lãnh Lãnh, “Nói cho cô biết, con tên gì.”
“Khương Lãnh.” Lãnh Lãnh nhàn nhạt nói.
“Thật ngoan.” Mạnh Tử Hàm cười nói, “Tôi sau này sẽ làm mẹ kế của con, con đừng lo lắng, tôi sẽ đối tốt con.”
Lãnh Lãnh sửng sốt trước sự trơ trẽn của người phụ nữ này.
“Thằng bé có thể là quá hạnh phúc.” Hoắc Anh Tuấn xoa xoa đầu, cười một cách mê muội.
Lãnh Lãnh: “…”
Người đàn ông này cũng khá trơ trẽn.
“Để tôi đưa hai người vào.” Mạnh Tử Hàm nắm tay Hoắc Anh Tuấn bước vào. “Đêm nay ở đây có rất nhiều khách, Tống tổng thống cũng sẽ đến, còn có Lương Duy Phong, anh sẽ không phiền chứ?”
Cô lén lút liếc nhìn Hoắc Anh Tuấn, bất lực nói: ” Cha tôi rất tin tưởng Lương Duy Phong, lát nữa anh tốt nhất nên tránh xa Lương Duy Phong ra.”
“Tôi biết.” Hoắc Anh Tuấn gật đầu, cong môi tự giễu, “Chuyện của quá khứ tôi không nhớ rõ lắm, người thắng làm vua còn người thua làm giặc, sẵn sàng đánh cược ván bài này.”
mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp. Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm.
Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé. Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://tamlinh247.com.vn/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}