Đọc nhanh hơn 200 chương ở nhóm kín TẠI ĐÂY
Các bạn vào group facebook để nhảy hố nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
—
“Lúc trước đi siêu thị không có mua một đôi găng tay sao? Anh định dùng để rửa bát.” Hoắc Anh Tuấn cũng lật lại đôi găng tay đó. “Sẽ không dính nước.”
Khương Tuyết Nhu sững sờ, cô còn tưởng rằng anh đang nói chuyện rửa bát một cách tùy tiện.
“Không cần, đợi đến khi anh khá hơn.” Khương Tuyết Nhu tháo bao tay ra.
“Khương Tuyết Nhu, em rửa bát anh không chịu nổi.” Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, “Trước đây anh vốn là người không biết gì, sau này anh sẽ trân trọng em, đồ ăn em nấu rất ngon,sau nay anh có thể bớt kén ăn hơn khi người khác nấu ăn. ”
Khương Tuyết Nhu kinh ngạc.
Hoắc Anh Tuấn đã từng là người kén ăn, ai cũng biết mỗi lần vào bếp đều cố gắng tự mình nấu ăn, bây giờ có ý nghĩ này thật không dễ dàng chút nào. “Hoắc Anh Tuấn, em không ghét nấu nướng, ngược lại em thích nấu ăn nhưng đôi khi mệt quá có ngày không muốn làm. Muốn thì tự nhiên làm, không muốn thì không cần làm, không ai làm thì thôi, không ai có thể ép buộc em.”
“Ừm.” Hoắc Anh Tuấn hiểu được.
“Anh đi nghỉ ngơi đi, hôm nay em dọn rửa bát.”
Khương Tuyết Nhu lại vào bếp.
Sau khi rửa xong, Hoắc Anh Tuấn lại ôm cô vào lòng, ” Khương Tuyết Nhu, ngủ trưa với anh, tối hôm qua anh không ngủ được”
“Ừm.”
Khương Tuyết Nhu nhìn quầng thâm dưới mắt, gật đầu.
Hoắc Anh Tuấn không nói gì, lập tức ôm cô vào phòng ngủ, xuống giường lại ôm đầu cô vào lòng.
Ngày này, anh đã mong lâu rồi, thậm chí còn cho rằng sẽ không bao giờ có một ngày như vậy.
May mắn thay, ông trời không đối xử tệ với anh.
Hít lấy hương thơm trên cơ thể cô, Hoắc Anh Tuấn rất buồn ngủ, nhưng không sao ngủ được, ” Khương Tuyết Nhu, giá như buổi tối anh có thể ngủ với em như thế này.”
“Anh được voi đòi tiên.” Khương Tuyết Nhu không tự chủ bóp chặt anh.
“Sau khi Tiểu Khê và Lãnh Lãnh qua khỏi nguy hiểm, gia đình bốn người chúng ta sẽ sống cùng nhau, được không?” Hoắc Anh Tuấn chua xót nói tiếp.
“… Thôi, ngủ đi.” Khương Tuyết Nhu nhắm mắt lại.
Vốn dĩ khi quay lại với nhau cô cũng nghĩ vậy, nhưng cô vẫn muốn ở bên chăm sóc đứa trẻ.
Hoắc Anh Tuấn khẽ nhếch môi mỏng lên, nhìn khuôn mặt ngủ yên bình của cô, chỉ cảm thấy thật thỏa mãn, cứ thế Khương Tuyết Nhu đi ngủ trước, nhưng anh còn chưa ngủ.
Anh trong lòng cảm động, lấy điện thoại di động ra, dùng tay bắt chéo năm ngón tay của cô mà anh vẫn còn nguyên vẹn, sau đó dùng phép bổ sung chụp ảnh, đăng lên Weibo 【Nắm tay em, cùng em già đi, chúng ta đã bỏ lỡ hết lần này đến lần khác, em đã trải qua vô số thăng trầm, kiếp này anh không bao giờ muốn buông tay em lần nữa, anh yêu em, yêu sâu đậm!】