“Cô hoàn toàn không phải là fan của tôi.” Nguyễn Nhan lạnh lùng ngắt lời cô, sau đó nhìn mọi người với ánh mắt sắc bén, “Tôi không quan tâm ai cho mọi người biết địa chỉ của tôi, có người là Fan tôi thật, có người bị người khác giật dây, nhưng xin hãy nhớ rõ con thỏ cũng sẽ cắn người, hôm nay chỉ một cánh tay người này thôi, chưa chắc ngày mai tôi lại làm chuyện bốc đồng khác. Thông tin của tôi trên mạng, tất cả những gì tôi có thể nói là Nguyễn Nhan tôi, không làm gì sai cả.”
Nói xong, cô theo cảnh sát lên xe cảnh sát, bỏ đi hết con đường.
Vì hại người nên lần này cô bị cảnh sát đưa thẳng về đồn.
Nửa giờ sau, Triệu Hồng vội vàng chạy tới, kêu luật sư đưa Nguyễn Nhan ra ngoài.
Hai người gặp nhau trong đồn cảnh sát, Triệu Hồng nhìn Nguyễn Nhan vẻ mặt phức tạp.
Nguyễn Nhan quay đầu hỏi luật sư, “Chuyện tôi đánh bị thương giải quyết sao rồi.”
Luật sư lúng túng, “Còn chưa, bên kia đưa ra hai triệu bồi thường.”
“Hai triệu?” Nguyễn Nhan như nghe được một câu chuyện cười, “Anh ấy làm sao vậy, một tay liền đáng giá hai triệu.”
Triệu Hồng thở dài, Nguyễn Nhan nhìn cô, “Là ai làm lộ địa chỉ căn hộ của tôi, là ai thuê người trà trộn vào lượng fan của tôi mà làm phiền.”
“Tôi không biết, tôi còn đang điều tra.” Triệu Hồng không dám ngẩng mặt.
“Là công ty, tôi mới chuyển đến nơi này, ngoại trừ những nhân viên trong công ty thì không ai biết tôi sống ở đâu cả.” Nguyễn Nhan cười mỉa mai, “Chị Hồng, sáng nay chị đến công ty, Đỗ Tổng nói thế nào.”
“Đỗ Tổng nói nhờ cô đi tìm Quý tổng.” Triệu Hồng vẻ mặt tràn đầy mệt mỏi cùng bất lực, “Nguyễn Nhan, tôi thật không biết vì sao lại xảy ra chuyện này, tin tưởng tôi, cô là do tôi đưa đến, thấy cô đang ở trong tình huống này và tôi không muốn nhìn thấy nó hơn bất kỳ ai khác.”
“Tôi hiểu được.” Nguyễn Nhan trong lòng rất lạnh, lạnh đến phát run, nhưng đối mặt Triệu Hồng, cô vẫn là ôn nhu nói: “Chị Hồng, tôi tin tưởng chị, tôi không trách chị, chỉ là tôi cảm thấy lạnh sống lưng.”
“Nguyễn Nhan….” Triệu Hồng khẽ run lên.
“Cho tôi mượn chìa khóa xe, tôi sẽ tìm Quý Tử Uyên.” Nguyễn Nhan vươn tay.
Triệu Hồng đưa chìa khóa xe vào tay cô, “Quý tổng hôm nay họp ở trụ sở tập đoàn Quý thị.”
Nguyễn Nhan lên xe rời đi.
Cô đến tập đoàn Quý thị, lúc đó quầy lễ tân nhìn thấy cô liền nói: “Nguyễn tiểu thư, Quý tổng phân phó, nếu cô đến thì để cô chờ trong phòng làm việc, anh ấy còn đang họp.”
“Cảm ơn.”
Khi Nguyễn Nhan đang đi về phía thang máy, cô nghe thấy những người khác nói chuyện sau lưng.
“Đó không phải là Nguyễn Nhan sao, sao cô ấy tới đây.”
“Có lẽ muốn nhờ Quý tổng can thiệp, cứu cô ấy.”
“Ha, cô ấy ở cùng những người đàn ông khác, ngay cả thân thể của cô ấy, Quý tổng cũng không thích.”
Nguyễn Nhan thật sự không ngờ ở kiếp mới, cô lại bị hạ thấp đến mức ngay cả thư ký Quý thị cũng có thể chế giễu cô sau lưng.
Trong cuộc đời này, Quý Tử Uyên đã mang đến cho cô quá nhiều bất hạnh.
Cho dù kiếp trước sợ mình bị tống vào ngục, cô cũng chưa từng nghĩ tới trả thù Quý Tử Uyên, bởi vì cô cảm thấy được Quý Tử Uyên cũng bị lừa gạt.
Cũng là bởi vì Quý Tử Uyên quá cường đại nên cô không thể hạ bệ anh ấy.
Bây giờ, cô ấy chỉ muốn rời xa anh và thoát khỏi anh ấy.