Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Anh Tuấn mặt mũi tràn đầy hung ác nham hiểm, “Tống Dung Đức, biệt thự của tôi không phải là nơi tùy tiện để ai muốn vào là vào.”

“Hoắc Anh Tuấn, người hậu thuẫn sau lưng lớn nhất của anh là Thương Dục Thiên cùng chú của tôi. Nhưng Thương Dục Thiên hiện tại không có ở trong nước, chú của tôi thì vẫn là chú của tôi không phải của anh”, Tống Dung Đức mạnh mẽ trừng mắt Hoắc Anh Tuấn, “Tôi cũng không muốn tôi và anh đi đến nước này, là anh ép tôi.”

“Tôi ép anh?” Hoắc Anh Tuấn hoàn toàn thất vọng với người bằng hữu này.

Người Tống Đường lục tung khắp biệt thự, ngay cả Hoắc lão thái thái cùng Hoắc Lão gia cũng bị quấy rầy.

“Dung Đức, đêm hôm khuya khoắt có chuyện gì sao.” Hoắc Lão gia nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tống Dung Đức, đến bây giờ cũng không hiểu được là đã có chuyện gì.

“Ông nội, không có chuyện gì đâu” Hoắc Anh Tuấn trấn an hai câu, người Thanh Long Hội cuối cùng cũng đã tới.

Tống Đường cùng Thanh Long Hội trực tiếp vào biệt thự sẽ có động tay động chân.

Cho đến khi người ở đồn cảnh sát chạy tới, mọi việc mới được dập tắt.

Tống Dung Đức đã báo cảnh sát ở đó và đồng thời tố cáo hai vợ chồng Hoắc Anh Tuấn bắt cóc.

Đối với hành vi của Tống Dung Đức như vậy khiến Khương Tuyết Nhu tức gần chết, “Tống Dung Đức, anh vì Nhạc Hạ Thu xem Minh Kiều không ra gì, bây giờ còn vì cô ta mà đến người bạn thân này anh cũng không cần sao”?.

Cô cũng phải sợ việc báo cảnh sát, cô và Hoắc Anh Tuấn không làm chuyện đó, cảnh sát có điều tra thì cũng không làm gì hai người được. Nhưng đối với tập đoàn Hoắc Thị thì sẽ bị ảnh hưởng. Trước đó tập đoàn Hoắc Thị đã bị Lương Duy Phong cướp mất đi một nửa, những ngày này vất vả lắm mới có những chuyển biến tốt đẹp, nếu là bị ảnh hưởng nữa thì thật phiền phức.

Đây cũng là lý do trước đây cô và Hoắc Anh Tuấn không muốn cho Nguyễn Nhan biết chuyện về Nhạc Hạ Thu.

Nhưng Tống Dung Đức vì Nhạc Hạ Thu làm đến nước này, đã ngoài dự liệu của mọi người.

“Nếu như vậy giờ các người giao người ra, thì xem như bạn bè chúng ta chưa xảy ra chuyện gì.” Tống Dung Đức hai tay nắm chặt nắm đấm, kìm chế cho Hoắc Anh Tuấn một cơ hội cuối cùng.

“Người không có ở đây, tôi không thể giao người ra được.” Hoắc Anh Tuấn không còn gì để nói với người bạn bè này.

“Tốt, các người vẫn nhất quyết không giao người ra, tôi sẽ tìm ra chứng cứ sau này đừng trách tôi là không khách khí.”

Tống Dung Đức đáy mắt hiện lên sự thất vọng tràn trề, quay người bước lên xe, nhanh chóng rời đi.

Anh ấy đến bệnh viện, sau một đêm điều tra, bệnh viện đã phát hiện một số manh mối lớn.

. . .

Ở biệt thự, sau khi chờ Tống Dung Đức rời đi, Hoắc Anh Tuấn trở về phòng ngủ, cầm lấy điện thoại di động của mình mới phát hiện tối hôm qua Quý Tử Uyên đã gọi mấy cuộc điện thoại đến.

Anh ấy lập tức gọi lại, sau khi kết nối, Quý Tử Uyên nói: “Nghe nói tối hôm qua Dung Đức dẫn người đến biệt thự Hoắc Thị rồi phải không?”

“Ừm, cửa của biệt thự đều bị anh ta đụng hư, ” Hoắc Anh Tuấn nhíu mày hỏi, ” Chuyện Nhạc Hạ Thu mất tích là như thế nào?”

“Thật không phải là anh làm sao ?” Quý Tử Uyên nghiêm túc nói “Bạn bè với nhau, anh nói thật đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK