“Cô nên biết rõ hơn bất cứ ai.”
Đôi mắt không chút ấm áp của Tống Dung Đức rơi vào trên mặt Tằng Hàn, “Này, hãy nói lý do vì sao bạn gái và gia đình anh không ủng hộ anh làm việc dưới trướng tôi, tôi rất tò mò, Khương Tuyết Nhu rốt cuộc là người như thế nào, mất bao nhiêu để đào được cánh tay phải đắc lực trước đây của tôi.”
Tằng Hàn cúi đầu nói: “Khương tiểu thư không có đào tôi, sau một thời gian tôi nghỉ việc thì cô ấy mới thuê tôi.”
“Anh nghĩ tôi sẽ tin sao?” Tống Dung Đức chế nhạo, “Chẳng trách hầu hết các kênh từng làm việc với Âu Lam Sênh đều chuyển sang Kiều Tuyết Nhan. Còn có chuyện của Sarah, việc tìm nhà sản xuất đại lý của Sarah căn bản không ai biết nhưng Kiều Tuyết Nhan lại âm thầm nắm lấy trước mặt tôi, chính là anh đã làm lộ ra ngoài. Tằng Hàn, anh đã ở bên tôi nhiều năm như vậy, đã ký thỏa thuận là không được tiết lộ, coi như anh từ chức nhưng tiết lộ bí mật liên quan đến công ty, tôi cũng có thể truy cứu anh phải chịu trách nhiệm.”
“Tôi không có tiết lộ bí mật đó.” Tằng Hàn nhẹ giọng nói, “Đừng vu khống tôi bằng những lời sáo rỗng.”
“Hừ, đương nhiên là anh sẽ không thừa nhận, nhưng tôi sẽ không bỏ qua.”
Tống Dung Đức ủ rũ nhìn Tằng Hàn, “Kiều Tuyết Nhan đã ký kết với Sarah, tôi coi như không còn cách nào nhưng tôi có thể giết anh cho dù là anh có Khương Tuyết Nhu bảo vệ.”
Sắc mặt Tằng Hàn hơi thay đổi.
“Ôi”
Khẽ cười một tiếng, tràn ra từ đôi môi đỏ mọng của Khương Tuyết Nhu, “Tống Thiếu, trước khi nói nhảm, có phải là cũng nên đi điều tra trước không. Chúng tôi không liên hệ với Sarah, chính là Sarah chủ động phái người liên hệ với chúng tôi, sau đó chúng tôi tự mình đến đây để ký hợp đồng, nếu không tin, anh cứ kiểm tra thì biết.”
Tống Dung Đức lập tức mím môi, hai giây sau mới lạnh lùng nói: “Khương Tuyết Nhu, cô cũng là trăm phương ngàn kế, tôi thật sự không hiểu, cô đang quản lý một công ty bất động sản, chạy đến lĩnh vực mỹ phẩm này để làm gì. Cô có thể đến tập đoàn Hoắc Thị, Kiều Tuyết Nhan cùng lắm là một công ty nhỏ, sao cô lại làm vậy để lãng phí thời gian.”
“Thật là lãng phí thời gian, tôi nghĩ việc bắt đầu kinh doanh với người chị em tốt của mình và dẫn dắt công ty đến một nền tảng quốc tế là rất có ý nghĩa.”
Khương Tuyết Nhu cười nói, “Người như Tống Thiếu không có bạn bè tốt ở bên cạnh sẽ không hiểu.”
“Hoắc Anh Tuấn cũng xem tôi là bạn tốt.” Tống Dung Đức nắm chặt tay.
“Anh sai rồi, anh ấy chỉ là không giống anh, không vì bạn gái mà khoa tay múa chân với bạn tốt.” Khương Tuyết Nhu châm chọc nói, “Tôi còn nhớ lúc Hoắc Anh Tuấn hẹn hò với tôi, anh ở sau lưng không ngừng xúi giục, châm ngòi ly gián.”
“Thì ra là lúc đó trong lòng cô rất hận tôi.” Tống Dung Đức lộ ra vẻ rõ ràng, “Tôi với Hoắc Anh Tuấn đi đến ngày hôm nay, e rằng cô ở sau lưng cũng châm ngòi ly gián không ít.”
“Châm ngòi ly gián?”
Khương Tuyết Nhu kinh ngạc nhìn anh như vừa nghe thấy một câu nói đùa, “Được rồi, tư tưởng của anh thật là hẹp hòi, tôi không bao giờ quan tâm Hoắc Anh Tuấn muốn làm bạn với ai, bởi vì tôi tôn trọng anh ấy và anh ấy cũng không muốn làm bạn với anh, hẳn là cảm thấy bất đồng quan điểm.”
“Đúng vậy a, trước khi chưa quen biết cô, chúng tôi chưa từng cãi nhau, sau khi quen biết cô thì chính là bất đồng quan điểm.”
Tống Dung Đức hoàn toàn không tin, tự giễu một mình, “Khương Tuyết Nhu, cô đang từng bước đè ép Âu Lam Sênh vì muốn báo thù cho chị em tốt của mình hay là Lâm Minh Kiều muốn như vậy, cô ấy hận tôi?”
“Hận?” Khương Tuyết Nhu cười, “Cô ấy ngược lại không có hận anh, chỉ là tôi không thích anh. Tống Dung Đức, anh coi bạn bè tôi thành cái gì, lúc Nhạc Hạ Thu không có ở đây, muốn theo đuổi cô ấy liền theo đuổi, xem cô ấy như vật điều hòa, khi Nhạc Hạ Thu quay trở lại thì anh lại cắm sừng cô ấy, anh là cái đồ vật gì?”
Giọng điệu của cô dần trở nên lạnh nhạt, “Còn nữa, tôi rất ghét Nhạc Hạ Thu, anh muốn làm hậu thuẫn cho cô ấy, vậy thì tôi chỉ có thể phá ngọn núi này. Anh muốn chơi với tôi thì từ từ chơi đi, đừng nghĩ anh là cháu của tổng thống mà tôi sợ anh, không chỉ ép từng bước mà còn muốn thu mua Âu Lam Sênh.”
Thân hình cao lớn của Tống Dung Đức run lên vì sự kiêu ngạo của cô, “Chỉ bằng Kiều Tuyết Nhan? Muốn thu mua Âu Lam Sênh, ồ, cô đang nằm mơ.”
“Biết có nằm nơ hay không thì thử một chút liền biết.”
Khương Tuyết Nhu chậm rãi cười, “Chỉ là kế hoạch đến nước R của anh đều bị tôi phá hủy, tôi muốn xem, tiếp theo anh sẽ làm gì để có thể ứng phó.”
Cô từ từ đi đến bên Tống Dung Đức, “Anh yêu Nhạc Hạ Thu như vậy, yêu cô ấy mà nguyện ý từ bỏ tất cả, không quan hệ, tôi sẽ để anh được toại nguyện, để cho hai người làm một đôi uyên ương không có gì trong tay.”