Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn 450 chương TẠI ĐÂY

Vốn dĩ vết thương của cô đã đỡ hơn rất nhiều, ngày mai cô còn có thể xuất viện, nhưng vì giằng co như vậy mà vết thương lại vỡ ra.

“Người đâu.” Quý Tử Uyên lật nghiêng người phụ nữ trên giường, vội vàng đi cấp cứu.

Cô y tá nhỏ trực ở phòng ban, rất kinh ngạc khi nhìn thấy miệng Quý Tử Uyên dính đầy máu. Ấn tượng của tất cả mọi người trong bệnh viện với Quý Tử Uyên vẫn mãi là khoác một chiếc áo trắng, phong độ, lãng tử, khôi ngô tuấn tú, anh ấy là Quý thiếu của Quý gia, thân phận cao quý, nhưng chưa từng cao ngạo với các cô, những cô y tá nhỏ bé này.

Nhưng một người như vậy, đêm nay lại hoảng sợ, vội vàng ôm một người phụ nữ chạy vào phòng cấp cứu.

Sau khi Nguyễn Nhan được đưa vào phòng mổ, Quý Tử Uyên dùng kéo cắt bỏ quần áo của cô.

Bác sĩ trực ban đi tới, nói: “Quý bác sĩ, anh cũng bị thương, anh đi bôi ít thuốc đi, ở đây để tôi xử lý.”

Gần đây, tất cả mọi người trong bệnh viện đều nghe phong phanh tin tức Quý Tử Uyên chăm sóc ngôi sao VIP Nguyễn Nhan rất đặc biệt, thậm chí anh ấy không ngần ngại hạ thấp địa vị của mình để làm y sĩ điều trị cho Nguyễn Nhan.

Tuy rằng Quý Tử Uyên sắp kết hôn, nhưng không phải phú nhị đại có sở thích như vậy sao? Mọi người đều ngầm hiểu ra.

Chỉ là không ai ngờ lại khiến bệnh nhân ngất xỉu.

Nhìn vết thương trên môi Quý Tử Uyên, lại nhìn vết thương cùng vết máu trên miệng Nguyễn Nhan.

“Không cần, anh hãy đi ra ngoài.” Quý Tử Uyên nhìn thấy Nguyễn Nhan thân thể trắng nõn, trong tiềm thức liền dùng thân thể của mình che lại, không muốn người đàn ông khác nhìn thấy.

Cho dù biết người bên kia là bác sĩ, nhưng trong tiềm thức anh cũng không muốn.

Bác sĩ trực ban xấu hổ, bất đắc dĩ nhếch khóe miệng rồi lập tức đi ra ngoài.

Sau khi Quý Tử Uyên khâu vết thương cho Nguyễn Nhan, Nguyễn Nhan không hề tỉnh lại, nhưng cảm thấy cô ấy rất khó chịu, lông mày nhíu chặt lại.

Nét mặt của cô thật ra rất xinh đẹp, sạch sẽ, nhưng hết lần này đến lần khác vẻ mặt hận thù này khiến cho Quý Tử Uyên trở tay không kịp.

Sau khi yêu cầu y tá đưa Nguyễn Nhan về phòng bệnh, anh quay trở lại văn phòng.

Anh ngồi trên ghế châm điếu thuốc, điếu thuốc trên môi dính máu, có thể là máu của anh, cũng có thể là của Nguyễn Nhan.

Không biết anh đã ngồi ở đó bao lâu, Khổng bác sĩ, thường ngày có mối quan hệ tốt với anh, bước vào với lọ thuốc và nói: “Tôi thực sự phục anh, đang bị thương mà vẫn hút thuốc.”

Quý Tử Uyên sắc mặt lạnh lùng, không nói gì.

Khổng bác sĩ không có cách nào khác, đành phải thuyết phục: “Tôi nghe bác sĩ trực ban nói miệng anh đau, không dùng thuốc sẽ loét ra.”

Sau khi Quý Tử Uyên đưa tay sờ lên miệng, hừ lạnh một tiếng, cắn thật sâu.

“Thoa thuốc đi.” Anh dựa vào ghế da.

Khổng bác sĩ mất năm sáu phút đồng hồ giúp anh thoa thuốc nói: “Lần này không phải tìm phụ nữ, mà là chó sói. Tôi khuyên anh nên tránh ra, đừng quan tâm đến người đó nữa.”

“Tôi giống như người dễ bị phụ nữ mưu kế dụ dỗ sao?” Quý Tử Uyên chế nhạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK