“Được rồi, ở đây em còn chưa giải quyết xong chuyện, em cúp máy trước.”
Tống Quân Nguyệt cũng có tâm trạng không tốt.
“Em ở chỗ nào?” Lâm Phồn Sâm đột nhiên nói.
“Bên này là lối ra phía tây.”
“Anh sẽ qua đó.”
Giọng nói lãnh đạm của người đàn ông truyền đến, Tống Quân Nguyệt đang đứng ở ven đường cầm ô sửng sốt một hồi, một lúc sau mới bị người đàn ông bên cạnh đánh thức.
“Cô nói cô là một người phụ nữ, lái xe Bentley rồi, tại sao phải bận tâm đến một người lái chiếc Santana như tôi, cô xem xe của tôi đã bị cô đựng phải thành ra như thế này, trời mưa rất to, cô đưa cho tôi với giá 20.000 tệ, chuyện này dừng ở đây đứng có mà đứng ở đây lãng phí thời gian cản trở mọi người.”
Đó là thanh niên tối nay va quệt với xe cô, trên cổ vẫn xăm trổ, nhuộm một nhúm tóc vàng, đang nhai kẹo cao su.
“Tôi đã gọi cảnh sát giao thông rồi.” Bên ngoài trời đang mưa rất to, Tống Quân Nguyệt không muốn dây dưa với anh, mở cửa lên xe.
“Này, cô nói vậy là có ý gì?” Người thanh niên sốt ruột giữ cô lại, “Muộn như vậy, không biết bao lâu nữa cảnh sát giao thông mới tới đây, tôi đang gấp rút muốn ăn tối, còn cô thì không thiếu tiền. Ngoài ra, đó là lỗi của cô, ai bảo cô lái xe quá nhanh, thấy không cô đã tông vào đuôi xe của tôi.”
“Tôi rất cẩn thận, ai bảo anh vội vàng chạy lên trước mặt xe tôi rồi đừng lại, không phải lỗi của tôi.”
Tống Quân Nguyệt nhẹ giọng nói: “Chúng ta đừng có ở đây mà tranh cãi, chờ cảnh sát giao thông tới xử lý.”
“Làm, nhà giàu các cô thật keo kiệt.”
Nam thanh niên chửi bới, vừa lúc có rất nhiều ô tô đang chặn ở đó, nhiều tài xế chạy ra, người này quát lớn: “Mọi người xem đi, Bentley đánh ai rồi, còn không chịu trả tiền.”
“Tôi nói cô lái xe Bentley, cô không thể bỏ ra một ít tiền sao, cô lái xe hàng hiệu mà chẳng lẽ không có tiền, buổi tối dừng ở đây cản trở người đi đường.” Người lái xe hét lên.
Những người khác lấy điện thoại di động và bắt đầu quay video, lướt qua dòng xe cộ, “Hãy nhìn lối vào phía Tây đây, một chiếc Bentley đâm vào một chiếc Santana và không bồi thường tiền cho họ.”
Tống Quân Nguyệt giật lấy điện thoại của người đàn ông và cảnh cáo, “Tôi có thể kiện anh vì tội bôi nhọ thanh danh của tôi nếu anh tung tin đồn thất thiệt trên mạng trước khi có kết quả điều tra của cảnh sát giao thông.”
“Hừ, tôi sợ quá, nhà giàu các cô còn có thể bịt miệng mọi người sao?” Người đàn ông bắt đầu hét lên.
“Trước khi bạn đưa ra những quyết định này, hãy nhìn kỹ chiếc xe của tôi, vì tôi có thể mua được một chiếc xe trị giá hàng triệu đô la, cũng có thể mời luật sư.”
Tống Quân Nguyệt không có ý định tranh cãi với những người này, xoay người lên xe, khóa cửa lại.
Năm phút sau, tài xế gọi một nhóm bạn đến.
Tống Quân Nguyệt không đi ra ngoài, cô sẽ không ngốc đến mức ra tay đánh mạnh.
Ngay sau đó, cảnh sát giao thông và công ty bảo hiểm đã tới, Lâm Minh Kiều đeo khẩu trang lại xuống xe.
Tài xế gây tai nạn tới chỗ cảnh sát giao thông nói rất nặng lời, “Tôi đã bật xi nhan, cô ấy chạy xe nhanh quá, hãy xem xe tôi xảy ra chuyện gì rồi.”
“Xe anh tôi sửa cả chục nghìn đô cũng không đủ, anh ấy lại không có mua bảo hiểm đầy đủ. Nếu người phụ nữ này không bồi thường thì anh tôi nói đêm nay chỉ có thể nằm ở đường rồi cho xe cán đi qua.”