Đọc truyện hay Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc nhanh hơn ở nhóm kín TẠI ĐÂY
Cuối cùng cô ta muốn dùng mấy trăm tỷ đuổi Hoắc Anh Tuấn đi, cô ta coi Hoắc Anh Tuấn là ăn mày à.
Thái độ hung hăng của anh ta làm cho Nhạc Hạ Thu không kiên nhẫn: “Dung Đức, em hận Hoắc Anh Tuấn, em không thể cho anh ta nhiều tiền để anh ta có cơ hội trỗi dậy được, mà em còn phải trả mười phần trăm phí luật sư, anh không hiểu gì cả.”
“. . .”
Mặt Tống Dung Đức đầy mờ mịt.
Anh ta không biết tại sao Nhạc Hạ Thu ở bên cạnh mình, nhưng lại đột nhiên không hiểu rõ cô ta.
Hoặc là anh ta nghĩ quá nhiều, Hoắc Anh Tuấn tổn thương Nhạc Hạ Thu nên tính tình của cô ta thay đổi.
Nhưng trong lòng anh ta lại có cảm giác khó chịu với Nhạc Hạ Thu.
“Anh đưa em đến trung tâm thương mại đi, em muốn mua đồ, cũng muốn yên tĩnh một mình.” Nhạc Hạ Thu bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sau khi cô ta ở bên cạnh Lương Duy Phong thì ngày càng không ưa Tống Dung Đức.
Nhưng cô ta tạm thời không thể buông cây đại thụ Tống Dung Đức.
Tống Dung Đức cô đơn mím môi.
Anh ta hiểu được giọng điệu của Nhạc Hạ Thu nhắc nhở mình không cần đi chung với cô ta.
Anh ta chán nản khởi động xe đưa Nhạc Hạ Thu đến trung tâm thương mại.
Nhạc Hạ Thu mở cửa xe rời đi, không hề quay đầu lại.
Tống Dung Đức nhìn bóng lưng của cô ta thì đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.