Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xem ra cô không hiểu rõ bạn bè của mình.” Quý Tử Uyên bỗng nhiên nói một câu giọng mỉa mai.

“Đối với Nguyễn Nhan thì tôi không hiểu rõ lắm, nhưng ít nhất tôi cũng hiểu được cô ấy không phải là người sống bất cần đời. Đừng vì thường ngày thấy cô ấy ít nói nhưng cô ấy là người rất xem trọng tình nghĩa. Tôi cũng tự nguyện cùng cô ấy trả giá”. Lâm Minh Kiều lo lắng, không muốn cùng anh ấy vòng vo, “Anh có chuyện gì thì nói nhanh đi, còn không tôi tự mình có thể gọi điện thoại hỏi cô ấy.”

“Bây giờ cô không thể liên lạc với cô ấy được.” Quý Tử Uyên một cái tay khoác lên trên tay lái, lạnh nhạt nói, “Chuyện Nhạc Hạ Thu mất tích, Khương Tuyết Nhu không nói cho cô biết sao”?.

Lâm Minh Kiều trợn tròn hai mắt, “Nhạc Hạ Thu mất tích rồi sao”?

Quý Tử Uyên nhìn vẻ mặt của cô ấy liền hiểu rõ, “Tối hôm qua cô ấy mất tích, xem ra Khương Tuyết Nhu sợ quấy rầy giấc ngủ của cô nên không nói cho cô biết. Tối hôm qua Tống Dung Đức như muốn phát điên, mang người Tống Đường chạy đến biệt thự Hoắc Thị, anh ấy nghĩ rằng Hoắc Anh Tuấn bắt cóc Nhạc Hạ Thu. Chuyện này quả thực không liên quan đến Hoắc Anh Tuấn nhưng Tống Dung Đức không tin, anh ấy đã báo cảnh sát. Hiện giờ anh ấy đang ở bệnh viện để điều tra, khi tôi ra ngoài có vẻ dấu vết của bọn bắt cóc đã được điều tra ra.”

Lâm Minh Kiều không ngờ một sớm một chiều lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, thật lâu cô không nói lời nào.

Cô cũng không biết là đau khổ, thất vọng hay là tức giận.

Mặc dù cô đã sớm biết rõ Nhạc Hạ Thu đối với Tống Dung Đức rất quan trọng. Nhưng mỗi lần Tống Dung Đức vì Nhạc Hạ Thu mà làm những chuyện kia, hết lần này đến lần khác cô đều xác định lại suy nghĩ của mình.

Cô càng suy nghĩ kỹ thì cô cảm thấy cuộc hôn nhân lúc trước của mình rất buồn cười.

Bây giờ còn chưa ly hôn, Tống Dung Đức đã vì Nhạc Hạ Thu mà biến thành người như thế này. Cô ấy nghĩ rằng anh chưa bao giờ quan tâm gì tới con của mình cả.

Được rồi, câu hỏi này sớm đã có câu trả lời. Đời này Tống Dung Đức vẫn không thể rời xa Nhạc Hạ Thu được, vì cô ấy mà có thể điên cuồng, quyết liệt đoạn tuyệt với bạn bè.

Cô và con là hai người tồn tại không quan trọng.

“Anh ấy muốn điều tra.” Lâm Minh Kiều cười lạnh một tiếng, “Chuyện này có liên quan gì đến Nguyễn Nhan.”

“Có.” Quý Tử Uyên nhìn cô, “Tôi điều tra rồi chính Nguyễn Nhan đã bắt cóc Nhạc Hạ Thu.”

“. . .”

Lâm Minh Kiều đầu óc như muốn nổ tung, một lúc lâu cũng không có quay đầu lại, “Không thể nào, chẳng lẽ. . . Nguyễn Nhan là vì tôi mà báo thù sao, sao cô ấy lại ngốc như vậy. Mặc dù tôi rất hận Nhạc Hạ Thu, nhưng không đáng để cô ấy làm vậy.”

Sau khi nói xong, cô nghẹn ngào, không ngờ Nguyễn Nhan sẽ vì cô mà âm thầm làm chuyện điên rồ như vậy.

Nếu như cô là đàn ông thì nhất định sẽ lấy cô ấy.

Quý Tử Uyên: “. . .”

Anh nhất thời không nói nên lời, có phải phụ nữ rất giàu trí tưởng tượng.

“Cô suy nghĩ nhiều rồi. Nguyễn Nhan cùng Nhạc Tiếu Nhi khi còn nhỏ đã là bạn tốt, cô ấy hẳn là cũng quen Sầm Gia Hân.” Quý Tử Uyên bất đắc dĩ khui ra chân tướng, “Ngày hôm đó uống rượu cô đã nói chuyện gì cho cô ấy”.

Lâm Minh Kiều trong lòng cảm động. “. . .”

À, hóa ra là cô ấy đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

Nhưng cô cũng bất ngờ khi biết Nguyễn Nhan cùng Nhạc Tiếu Nhi từ nhỏ là bạn thân, trước giờ không có nghe Tiếu Nhi nói qua.

Thảo nào hôm đó Nguyễn Nhan đã không kiềm chế được, cô ấy đã bóp nát ly rượu.

Chắc hẳn lúc đó cô ấy rất tức giận.

Chẳng qua ngẫm lại mình cùng Khương Tuyết Nhu cũng là bạn bè tốt của Tiếu Nhi , mặc dù rất muốn báo thù cho Tiếu Nhi, nhưng từ đầu đến cuối làm không được giống Nguyễn Nhan dạng này, Lâm Minh Kiều bỗng nhiên hổ thẹn lên tiếng, “Quý Thiếu, tôi có thể giúp đỡ Nguyễn Nhan cái gì, anh cứ việc nói.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK