Mục lục
Nháp - Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“A!”

Cửu Thiên Tuế phát ra tiếng lêu gào xé tim xé phổi: “Diệp Bắc Minh, sao mày dám?”

“Sao mày…”

Roạt!

Diệp Bắc Minh giơ tay lần nữa.

Một cái chân của Cửu Thiên Tuế bị giật xé đứt, trực tiếp bay khỏi thân thể.

“Suýt!”

Thư ký Tiền hít khí lạnh, hoàn toàn ngẩn người: “Long soái… cậu…”

Diệp Bắc Minh bình tĩnh hỏi: Bây giờ, có thể nói chưa?”

Bỗng nhiên.

Trong không trung vang lên một giọng nói vô cùng uy nghiêm: “Cậu nhóc, giết người nhà họ Long tôi ở cấm địa nhà họ Long”.

“Sau này, cửu tộc nhà cậu cũng sẽ không có một ai sống sót đâu”.

Nghe thấy giọng nói này.

Tất cả người nhà họ Long đều cứng đờ người.

Trong đôi mắt phát ra ánh kích động: “Lão tổ Hiên Viên?”

“Ông ta chưa chết!”

“Lão tổ Hiên Viên, là ông phải không?”

Tất cả mọi người đều kích động.

Cửu Thiên Tuế điên cuồng, đứt hơi khản tiếng kêu lớn: “Lão tổ Hiên Viên cứu tôi, giết Diệp Bắc Minh! Mau giết Diệp Bắc Minh đi!”

Thư ký Tiền giật da mặt: “Long Hiên Viên! Ông thực sự vẫn còn sống!”

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, võ thánh, một võ thánh đỉnh phong!”

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn qua tận cuối của sân viện.

Nhìn chằm chằm một cánh cửa đá trên vách đá.

Ầm ầm ầm!

Liền sau đó.

Cánh cửa đá được mở ra, một màn đen xì.

Trái tim của mọi người đều thấp thỏm hồi hộp, dán mắt vào cánh cửa đá đó.

Dường như trong bóng tối của cửa đó có dã thú khủng bố vậy.

Cách cách cách!

Tiếng bước chân vang lên, một ông lão tóc dài như cỏ khô đầy đầu từ trong cánh cửa đá đi ra, giống như con thú hoang ra khỏi lồng.

Đồng tử của thư ký Tiền co lại: “Long Hiên Viên, đúng là ông rồi?”

“Lão tổ!”

Những người còn sống nhà họ Long thụp một tiếng tất cả quỳ xuống, òa khóc đau thương.

“Lão tổ, mau ra tay giết Diệp Bắc Minh đi!”

“Người này giết vào cấm địa nhà họ Long chúng ta, đúng là ma quỷ, lão tổ, xin ngài ra tay, giết kẻ này đi!”

“Giết! Giết! Lão tổ, giết Diệp Bắc Minh…”

Rất nhiều người đang gào lên.

Bố mẹ hoặc con vợ con của họ đều chết dưới tay Diệp Bắc Minh.

Chỉ có hận thù ngút trời với Diệp Bắc Minh!

Ánh mắt của Long Hiên Viên lạnh như băng, giọng nói già nua vang lên: “Diệp Bắc Minh?”

“Cái tên của cậu, sau khi tôi bế quan, một tháng nay”.

“Tổng cộng đã nghe nói mười ba lần rồi!”

“Không ngờ cậu to gan như vậy, dám giết vào cấm địa nhà họ Long thật!”

Long Hiên Viên lắc đầu, giọng điệu lạnh lùng.

Ông ta giống như hoàng đế, ra lệnh cho Diệp Bắc Minh: “Không muốn để tôi ra tay, thì cậu tự vẫn đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK