Mọi người ngẩn ngơ!
Yêu Nữ Oản Oản tuyệt đối là báu vật, một người đẹp tuyệt sắc đứng trong top mười bảng nữ thần Côn Luân Hư, cứ thế mà chết đi?
"Chạy!"
Phó Thập Nhất Lang hét lớn một tiếng.
Mấy người lập tức xoay người chạy!
Diệp Bắc Minh nhảy lên thật cao giống như một con khỉ, giẫm trên lưng Phó Thập Nhất Lang!
"Răng rắc" một tiếng vang thật lớn.
"A!"
Phó Thập Nhất Lang kêu thảm, rơi xuống đập vào mặt đất giống như thiên thạch, hóa thành một đống máu me!
Thẩm Lang muốn rách cả mí mắt, sủa loạn một tiếng: "Diệp Bắc Minh, cậu quá hung tàn!"
"Cậu làm như vậy, không sợ bị các thế lực lớn của Côn Luân Hư hợp tác tấn công sao?"
Diệp Bắc Minh trực tiếp xông tới: "Côn Luân Hư chắc chắn sẽ thần phục dưới chân của tôi, hợp tác tấn công?"
"Anh cho rằng bọn họ có lá gan này sao?"
Cuồng vọng!
Cao ngạo!
Coi trời bằng vung!
Loại khí thế này khiến tất cả mọi người ở đây đều phải nghẹn họng nhìn trân trối!
"Cậu!"
Thẩm Lang bị dọa đến mức con ngươi co rụt lại.
Diệp Bắc Minh đứng ở trước người hắn, đấm ra một quyền!
Thẩm Lang bay thẳng ra ngoài, phun ra mười mấy ngụm máu tươi, nằm rạp trên mặt đất cầu xin: "Đại nhân, tha mạng!"
"Thẩm Lang tôi biết sai rồi, cầu xin đại nhân tha cho tôi một lần, từ giờ trở đi tôi chính là con chó của đại nhân ngài!"
"Ngài bảo tôi giết ai tôi sẽ giết kẻ ấy, ngài muốn tôi làm cái gì tôi sẽ làm cái đó!"
Diệp Bắc Minh chậm rãi đi tới.
Rầm rầm rầm!
Thẩm Lang điên cuồng dập đầu!
Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói: "Tôi đã đã cho mấy người cơ hội lúc ở Tử Vong cốc, nhưng mấy người lại không lựa chọn thần phục!"
"Cái gì?"
Thẩm Lang sững sờ.
Diệp Bắc Minh vung bàn tay lên, đập hắn thành mưa máu.
Thiên hạ đệ nhất kiếm Thẩm Lang, chết!
Diệp Bắc Minh không chút do dự, xoay người một cái để mắt tới Quỷ Thủ Độc Thánh!