Mục lục
Nháp - Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con ngươi Diệp Bắc Minh khẽ co rụt lại.

‘Bọn mẹ? Chẳng lẽ là bố và mẹ ư?’

Hơi thở nặng nề!

Có hơi gấp gáp mà đứng dậy.

Rồi lại tiếp tục nhìn phía dưới:

“Nếu như thực lực của con không đủ, hoặc là hoàn toàn không có bước lên con đường tu võ”.

“Vậy thì đến năm con ba mươi tuổi, cũng vẫn sẽ nhận được lá thư này, mẹ chúc con sinh nhật vui vẻ!”

“Làm một người bình thường là tốt rồi”.

“Cả bố và mẹ đều là người tu võ, không được chọn số phận của mình, không có cách nào để ở lại bên cạnh con”.

“Con chỉ cần biết rằng bố mẹ rất yêu con, không giữ con bên cạnh là vì muốn bảo vệ con!”

“Nhớ kĩ, con đừng trách móc nhà họ Diệp ở Côn Luân Hư, là do mẹ không muốn liên lụy đến bọn họ”.

“Kẻ thù của bố mẹ rất mạnh mẽ, rất kinh khủng, rất nguy hiểm”.

“Nếu như mẹ tiếp tục qua lại với nhà họ Diệp thì sẽ kéo bọn họ vào vực sâu muôn đời không thể trở lại!”

“Mẹ sẽ tìm một cặp vợ chồng hiền lành để nuôi dưỡng con nên người”.

“Nếu như không ngoài dự đoán, cuộc đời con sẽ rất bình thường cho đến năm ba mươi tuổi, ngay ngày sinh nhật ba mươi tuổi sẽ có người nói cho con tất cả những điều này”.

“Minh nhi, sống thật tốt nhé”.

Ký tên: Diệp Thanh Lam.

Sau khi đọc xong tất cả những chữ này, Diệp Bắc Minh đứng ngơ ngẩn tại chỗ: “Đây là sự thật của năm đó sao?”

Diệp Nam Thiên gật đầu: “Đây chính là toàn bộ sự thật”.

Diệp Thanh Dương không vui nói: “Thằng khốn này, nếu như bọn cậu không cưng chiều cháu, không thương cháu”.

“Sao lại đưa Long Đế Quyết cho cháu cơ chứ?”

“Cháu biết không, Long Đế Quyết chính là lời hẹn ước giữa tổ tiên nhà họ Diệp chúng ta và một bậc tiền bối kinh khủng!”

“Nếu như nhà họ Diệp có người thích hợp để tu luyện Long Đế Quyết thì sẽ giao vật này cho người đó!”

“Còn có tấm lệnh bài huyền thiết kia trong tay cháu, chỉ cần lấy ra thôi là đã có thể tham gia vào tông môn bậc nhất ở Côn Luân Hư”.

“Cái thằng Diệp Phi Phàm súc vật đó dùng hết mọi thủ đoạn ông cụ còn không chịu nhả ra nữa là!”

“Cháu còn dám nói bọn cậu đối xử với cháu không tốt? Cháu quả thật làm cho cậu tức chết mà!”

Diệp Uyển Thu gật cái đầu nhỏ: “Anh Minh, em có thể làm chứng”.

“Ông nội thường xuyên lén lút nhắc tới anh, lại còn trả lại rất nhiều món đồ chơi chuẩn bị hồi anh còn bé”.

“Chỉ tiếc rằng anh không có cơ hội chơi, tất

cả đều được đặt ở chỗ của em”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK