Sao lại là mấy lời tiên đoán này nữa vậy?
Đầu tiên là nhà họ Diệp, giờ lại đến Phần Thiên Tông.
Lẽ nào mình phải thống nhất Côn Lôn Hư thật à?
Diệp Bắc Minh không có thời gian suy nghĩ vẩn vơ, hỏi thẳng: “Tôi muốn hỏi một chuyện, Phần Thiên Tông các người có dị hỏa phải không?”
Xoạt!
Ngay sau đó, tất cả mọi người của Phần Thiên Tông khiếp sợ nhìn Diệp Bắc Minh!
Bọn họ liên tục lùi ra sau.
Mặt đầy hoảng sợ.
Diệp Bắc Minh nhíu mày hỏi tiếp: “Làm sao vậy?”
Y Thượng Khôn rụt rè hỏi: “Ngài Diệp, sao ngài biết về dị hỏa ở Phần Thiên Tông thế?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên đáp: “Ông chỉ cần trả lời có hay không mà thôi”.
Y Thượng Khôn trầm ngâm một lát rồi cắn răng gật đầu: “Có!”
Dị hỏa là bí mật không được phép truyền ra ngoài của Phần Thiên Tông.
Ngoại trừ những người quản lý trên cao thì người khác không thể nào biết được.
Diệp Bắc Minh không nén nổi niềm vui sướng hỏi: “Ở đâu thế?”
Y Thương Khôn nhướng mày đáp: “Ngài Diệp à, mặc dù Phần Thiên Tông có dị hỏa, nhưng sức mạnh của nó quá đỗi khủng khiếp”.
“Tổ tiên của Phần Thiên Tông bọn tôi vì để chinh phục được dị hỏa mà đã có rất nhiều người hy sinh, vậy mà chẳng ai thành công”.
“Người...”
Diệp Bắc Minh lắc đầu, đi vào Phần Thiên Tông: “Tôi phải có được dị hỏa, Phần Thiên Tông sẽ dưới trương tôi!”
Đám người Y Thượng Không sững sờ.
Bọn họ khiếp sợ nhìn bóng dáng của Diệp Bắc Minh.
Miệng ghê gớm thật!
Giọng điệu thật kiêu ngạo!
Má ơi!
Bọn họ thích phong cách đó quá đi mất!
Ngay sau đó.
Diệp Bắc Minh vừa mới bước vào sơn môn của Phần Thiên Tông.
Trong chốc lát, cả ngọn núi to lớn chấn động như xảy ra động đất vậy.
“Sao lại thế này?”
“Có động
đất à?”