Mẹ kiếp!
Võ giả này lại là một Võ Đế?
Mẹ kiếp!!!
Trên mặt đám người Diệp Lăng Tiêu, Vân Chi Lan, Phong Cửu U đều là vẻ khiếp sợ.
Dù là hai cô gái Ngụy Yên Nhiên, Lý Gia Hinh không biết võ công cũng run rẩy theo!
Các cô cũng biết Võ Đế ý là gì!
Một vài kẻ địch của Diệp Bắc Minh lại điên cuồng gào thét: “Ha ha ha ha, Diệp Bắc Minh, đúng là trời giúp tôi!”
“Chết đi, Diệp Bắc Minh mày chết đi!”
“Võ Đế đại nhân, giết hắn, giết Diệp Bắc Minh!!!”
Giọng nói điên cuồng truyền tới.
Lúc này.
Diệp Bắc Minh đã đến bên cạnh ông Giới!
Giơ tay lên!
Ngưng tụ 99% nội lực chung một chỗ, hóa thành một kiếm chém ra!
Cùng với tiếng gào thét của Diệp Bắc Minh: “Chết cho tôi!!!”
Một mảng kiếm sáng chói tấn công tới!
Khiến người ta mắt không mở nổi.
“Nhóc con, đây là cái gì…”
Cuối cùng ông Giới cảm thấy không đúng, điên cuồng chống cự.
Nhưng cơ thể vốn không chịu khống chế, sau khi kiếm khí của kiếm Đoạn Long bao trùm, trong nháy mắt bị xé toạc!
“Ông Giới!!!”
Cậu thanh niên bị dọa sợ điên rồi, bị kiếm khí đánh bay ra ngoài.
“Phụt!”
Nằm trên đất giống như chó chết, xương cốt toàn thân bị uy lực còn lại làm vỡ, sâu trong đồng tử đều là sợ hãi nồng nặc!
Ông Giới là Võ Đế sơ kỳ, ở giới thế tục quả thật đúng là vô địch!
Nhưng lại bị một kiếm của Diệp Bắc Minh giết trong nháy mắt, ngay cả thi thể không còn sót lại, hóa thành sương máu?!!!
Diệp Phi Phàm ở bên cũng hoảng sợ nằm trên đất.
Người bị thương nặng, toàn thân run rẩy!
Sắc mặt Diệp Bắc Minh tái nhợt, người lảo đảo đi tới!
“Bảo vệ chủ nhân!”
Lăng Thi Âm cảm thấy không đúng.