Mục lục
Nháp - Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Diệp Bắc Minh này cũng thật lợi hại, lại dám giết Dạ Phong?”

“Tôi vẫn hơi không dám tin, Dạ Phong ngông cuồng tự cao tự đại lại chết rồi?”

“Ực ực! Ực ực!”

Rất nhiều người điên cuồng nuốt nước miếng.

Hai người vừa đến tầng chín mươi tám của Thiên Hạ Đệ Nhất các.

Khương Thứu thụp một tiếng, trực tiếp quỳ xuống: “Lão nô Khương Thứu, tham kiến cậu chủ!”

“Cái gì?”

Diệp Bắc Minh sợ giật mình.

Vãi

Một Thánh Vương lại quỳ xuống, gọi mình là cậu chủ?

“Vãi! Lại là mẹ của tôi sắp xếp ư?”

Khương Thứu rất kích động: “Là bố của cậu sắp xếp!”

“Lúc lão nô từ Thánh Cảnh đột phá Thánh Vương, suýt nữa thì chết”.

“Là bố của cậu đã cứu mạng tôi, còn giúp tôi tiến vào cảnh giới Thánh Vương”.

“Chủ nhân bảo tôi ở Thiên Hạ Đệ Nhất các đợi cậu chủ, cuối cùng ngày này đã đến!”

Diệp Bắc Minh hiểu ra: “Thì ra là vậy, nói như vậy thì ông từng gặp bố của tôi phải không?”

“Ông ấy là người như thế nào?”

Khương Thứu tỏ vẻ mặt sùng bái: “Tay cầm nhật nguyệt hái sao sáng, trên thế gian không còn người nào giống như ông ấy!”

Diệp Bắc Minh vội vã hỏi: “Ông từng thấy ông ấy trông như thế nào không?”

“Có thể vẽ ra cho tôi không?”

“Việc này…”

Khương Thứu hơi khó xử: “Chủ nhân chỉ xuất hiện một lần, mặc áo choàng và đeo mặt nạ”.

“Trên thực tế lão nô cũng chưa từng thấy dáng vẻ thực sự của chủ nhân”.

“Nhưng, khí phách của chủ nhân đủ khiến lão nô thần phục!”

Diệp Bắc Minh hơi thất vọng.

Nhìn sang cầu thang của tầng chín mươi chín: “Đi thôi, tôi muốn vào tầng chín mươi chín!”

“Được!”

Khương Thứu đáp một tiếng.

Lấy ra một tấm lệnh bài khắc phù văn cổ, cắm vào lỗ khóa của cửa lớn.

Cửa lớn ầm ầm mở ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK