Mục lục
Nháp - Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này.

Cô ta giống như mở cánh cửa thế giới.

Ánh mắt Tôn Thiến có chút phức tạp: “Bắc Minh, nếu vừa rồi tàn hồn của thần nữ Túc Hoàng không ra, anh thật sự sẽ giết tôi?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Đương nhiên là không, tôi chỉ hù dọa bà ta thôi”.

“Nếu quả thật bà ta không đồng ý, tôi sẽ cho hai người ký kết hiệp ước bình đẳng”.

“Ai ngờ bà ta lại sợ chết như vậy, ký kết hiệp ước chủ tớ”.

“Ách…”, Tôn Thiến cười hì hì.

Thần nữ Túc Hoàng gầm thét: “Diệp Bắc Minh, cậu tên Diệp Bắc Minh!”

“Tôi nhớ ra cậu, đồ đáng chết!!!”

“Bà mới đáng chết, dám mắng Bắc Minh?”

Một ý niệm của Tôn Thiến, thần nữ Túc Hoàng có cảm giác tàn hồn sắp hồn siêu phách lạc.

Đây cũng là điều kinh khủng của hiệp ước chủ tớ!

Một ý niệm của chủ nhân liền hủy diệt kẻ ở!

“A!”

Thần nữ Túc Hoàng đau đến không muốn sống lại, luôn miệng cầu xin tha thứ.

Tút tút tút!

Lúc này, điện thoại của Diệp Bắc Minh reo lên.

Ấn nút nghe.

Giọng nói của Vạn Lăng Phong truyền tới: “Chủ nhân, đã xác định được vị trí của bốn đại chiến thần dưới tay vua Tây Vực”.

Con ngươi Diệp Bắc Minh đông cứng lại: “Được, đến phủ Diệp Giang Nam đón tôi”.

Dặn dò Tôn Thiến mấy câu, anh chuẩn bị rời đi một thời gian.

Tôn Thiến hỏi: “Sau bao lâu mới đi?”

“Một hai giờ nữa”.

Diệp Bắc Minh nói xong, Tôn Thiến liền xông đến, trực tiếp nhảy vào ngực anh.

Hai tay ôm cổ anh: “Vậy hai giờ tiếp theo, anh thuộc về tôi!”

Diệp Bắc Minh sững sờ.

Giọng nói của Tôn Thiến nhỏ như kiến: “Lần trước… vừa vào… còn chưa… chưa có cái đó…”

“Đáng tiếc quá, muốn không?”

Mẹ kiếp!

Con mẹ nó ai mà chịu nổi!

Diệp Bắc Minh nhiệt huyết sôi trào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK