Bà ta đưa tay ra tát vào mặt cô ấy!
Cảnh giới, lực lượng, thực lực hoàn toàn nghiền ép Lục Tuyết Kỳ!
Phụt!
Lục Tuyết Kỳ phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống đất.
Cô ấy vốn đang bị thương, bây giờ thương thế càng thêm nghiêm trọng!
"Lục sư muội!"
"Bát sư tỷ!"
Các cô gái vội vàng xông lên.
Lục Tuyết Kỳ hôn mê bất tỉnh, trọng thương ngã gục!
Vương Như Yên kêu thảm một tiếng: "Bát sư tỷ! Không..."
Người phụ nữ trung niên giống như nhìn thấy khỉ làm xiếc, trêu tức nói: "Ha ha, yếu ớt như thế sao?"
"So sánh với tên Diệp Bắc Minh kia, các cô đúng là vô dụng hơn nhiều!"
Khương Tử Cơ tức giận đến run rẩy cả người: "Mấy người đúng là quá đáng!"
"Lãnh Nguyệt trưởng lão và Sát Chủ trưởng lão đâu? Chúng tôi muốn gặp bọn họ!"
Người phụ nữ trung niên cười: "Ha ha ha, cô muốn gặp Lãnh Nguyệt và Sát Chủ kia ư!"
"Được thôi".
Mã trưởng lão vuốt râu cười một tiếng: "Bọn họ đã bị nhốt vào ngục rồi, không phải các cô muốn gặp bọn họ sao?"
"Bản trưởng lão sẽ thành toàn cho các cô!"
"Người đâu, phế bỏ gân mạch của bọn họ, nhốt vào tử lao!"
“Vâng!”
Mấy đệ tử tiến lên, trong tay hiện lên một cây đao như cái móc cong, sắp phế bỏ mấy người.
“Các người đừng hòng! Các chị em, ra tay!”, Khương Tử Cơ quát lên một tiếng.
Mã trưởng lão cười khinh thường: “Phế vật gì mà cũng dám phản kháng?”
Vù!
Một luồng uy thế cảnh giới Thánh Chủ khủng bố đè xuống, sức mạnh cường mạnh nghiền áp tấn công!
Thực lực khác biệt vô cùng!
Các cô gái vốn không chống đỡ nổi, phun ra một ngụm máu tươi rồi bò dưới đất!
Đệ tử tay cầm cây đao như cái móc cong giơ tay đao rơi, đâm vào cổ tay cổ chân của các cô gái.
“A…!”
Từng hồi tiếng kêu thảm kinh người vang lên.
Các cô gái ngã trong vũng máu!