Lúc này.
Trên đường đi về phía thành Võ Đế.
Vua Tây Vực Tào Anh ngồi trong xe, nhìn vào video trong máy tính bảng.
Một tướng quân quỳ xuống: “Vương Thượng, chính là đoàn xe này”.
“Tổng cộng sáu chiếc xe suv, thân phận của bọn họ rất thần bí”.
“Ngồi máy bay tư nhân đáp xuống thành phố lân cận, sau đó đi về phía thành Võ Đế”.
“Trên đường gặp phải Tiểu Vương gia bọn họ, nên đã xảy ra thảm kịch…”
Tào Anh nhìn chằm chằm sáu chiếc xe suv trong video!
Trong mắt đều là tia máu!
Xuyên qua cửa kính xe có thể nhìn tháy một vài bóng người mơ hồ.
Trong xe tràn ngập bầu không khí giết người mạnh mẽ!
Một lát sau.
Giọng nói lạnh băng của Tào Anh truyền tới: “Tất cả mọi người trong này đều phải chết!!!”
“Diệt hết mười tộc của bọn chúng!”
“Tôi muốn bọn họ biết, dám giết con trai của Tào Anh, toàn tộc cùng nhau xuống địa ngục!!!”
Bỗng nhiên.
Ngoài cửa truyền đến tiếng nói của lính trinh sát: “Báo, Vương Thượng, trước mặt xuất hiện năm chiếc xe suv!”
“Giống… y đúc với xe của người đã giết Tiểu Vương gia”.
Tào Anh gầm lên: “Con mẹ nó, giết con trai tao còn dám rời khỏi thành Võ Đế?”
“Cản lại cho tôi!!!”
Lúc này.
Ông Trịnh, ông Chu, ông Giang, ông Dư ngồi trong xa.
Nghĩ mà sợ!
Ông Chu bốc hỏa, vỗ ghế bằng da thật: “Con mẹ nó, Diệp Bắc Minh này quả đúng là quá điên cuồng rồi!”
“Nếu cứ tiếp tục như vậy, ai muốn chơi với hắn chứ?”
Ông Giang gật đầu: “Ai nói không phải chứ, giết người trong thành Võ Đế, quả thật là điên rồi!”
Ông Dư cau mày: “Đắc tội với người canh giữ gia tộc, chúng ta sẽ không gặp phiền phức chứ?”
Ông Trịnh nói: “Không cần lo lắng, quay về tôi tìm chút mối quan hệ, lập tức rút lui khỏi hiệp hội võ đạo!”
“Hiệp hội võ đạo rách nát này, một ngày tôi cũng không muốn ở lại!”
“Đám ngu đần đó! Đi theo Diệp Bắc Minh sớm muộn gì cũng chết!”
“Mẹ kiếp!”
Mấy lão giả không hề để ý hình tượng, tức miệng chửi lớn.
Kít!
Bỗng nhiên.