Đối diện với kẻ địch, anh có thể sát phạt quyết đoán, khi đối diện với cô bé con này, lại bị người ta hỏi cho cứng người?
“Anh Diệp quan tâm người ta, hay là để ý người ta?”
Lúc này.
Lôi Bằng vội vã đi đến: “Anh Diệp, ở lối vào kết giới, có hai người đến xin gặp!”
Diệp Bắc Minh mau chóng đi về phía lối vào kết giới: “Đi thôi, đi xem sao!”
…
Đi ra khỏi cấm địa long mạch, một trăm mấy chục ngàn võ giả vẫn chưa rời đi.
Nhìn thấy Diệp Bắc Minh đi ra, tất cả kích động nhìn qua.
Lăng Thiên Hùng đi đến: “Diệp chủ, cuối cùng cậu cũng ra rồi”.
“Lần trước cậu không từ mà biệt, chúng tôi ở Thiên Hạ Đệ Nhất các đã đợi cậu rất lâu đấy!”
Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Lần trước có việc làm lỡ mất, đi thôi, chúng ta đến Thiên Hạ Đệ Nhất các!”
Lăng Thiên Hùng nhả ra một chữ: “Được!”
Bỗng nhiên.
Tiêu Đạo Sơn và Hoàng Phủ Nguyệt đi đến: “Diệp chủ, tình hình Nhã Phi thế nào rồi?”
“Diệp Bắc Minh, em gái của tôi vẫn ổn chứ?”, Tiêu Dung Phi theo phía sau cũng không nhịn được hỏi.
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Nhã Phi không sao, tạm thời còn đang dưỡng thương trong cấm địa long mạch”.
“Đợi cô ấy hoàn toàn hồi phục, tôi sẽ đưa cô ấy về nhà họ Tiêu!”
Tiêu Đạo Sơn và Hoàng Phủ Nguyệt quay sang nhìn nhau một cái: “Cảm ơn Diệp chủ!”
Diệp Bắc Minh cũng không ở lại lâu.
Trước mặt hàng trăm ngàn võ giả, quát lớn một tiếng: “Vạn thú tập hợp!”
Liền sau đó.
Gru!
Bầu không khí chấn động, hàng triệu ma thú bay đến.
Cả hiện trường chấn động kinh hãi, dọa cho trái tim mọi người cũng sắp ngừng đập.
Sắc mặt mọi người thay đổi!
Nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt kính sợ!
Chỉ thấy Diệp Bắc Minh lập tức hạ lệnh: “Tất cả nghe lệnh!”
“Gru!”