Mục lục
Nháp - Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nháy mắt xông ra khỏi hiện trường đại hội Võ Đạo!

Diệp Bắc Minh nhìn về phía ông ta chạy trốn, một kiếm chém ra!

Ầm!

Chỉ nghe thấy một tiếng cực lớn.

Có người không nhịn được nhìn sang, toàn thân run rẩy.

Chỉ thấy trên mặt đất xuất hiện một đường kiếm dài trăm mét, sâu bảy tám mét!

Cuối vết kiếm, máu nhuộm đỏ cả mặt đất.

Người thứ ba!

...

Người thứ sáu!

...

Người thứ mười!

...

Tụng Bạc Thiện nhìn thấy Diệp Bắc Minh đánh tới, bị dọa sợ đến mức chân mềm nhũn.

Ông ta mới là Võ Vương đỉnh phong, cảnh giới cũng không bằng Diệp Bắc Minh,

Ông ta thấy chạy không được, liền quỳ sụp xuống: “Cậu Diệp, xin tha mạng!”

“Tôi có một sản nghiệp rất lớn ở Tượng Quốc giá trị vài tỷ đô la, có thể dùng để mua mạng của tôi”.

“Tôi làm chó của cậu, làm chó!”

Tụng Bạc Thiện giơ hai tay lên, hoảng sợ hét lớn: “A! Đừng…”

Diệp Bắc Minh như sát thần giáng xuống trước mặt Tụng Bạc Thiện.

Một chưởng đánh xuống!

Ầm!

Người thứ mười hai!

Người cuối cùng.

Lý Kiếm Trần, đứng thứ 8 bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu, 93 tuổi!

Tổng hội trưởng hiệp hội võ đạo Long Quốc!

Ở trước mặt gia tộc Cổ Võ và gia tộc ẩn thế, hiệp hội võ đạo Long Quốc gần như là một tổ chức phế vật.

Mặc dù là của chính phủ, nhưng vốn chẳng có tác dụng gì.

Chẳng qua là bù nhìn thôi!

Lý Kiếm Trần phong thái như tiên, con ngươi già nua liên tục co quắp.

Mặc dù ông ta ở trong bảng xếp hạng Tông Sư Á Châu chỉ là hạng thứ 8.

Nhưng thực lực thật sự cũng có thể lên được bảng xếp hạng ngầm!

Hội trưởng hiệp hội võ đạo Long Quốc đè thấp giọng: “Diệp Bắc Minh, có gì muốn nói, chúng ta có thể ngồi xuống!”

“Không cần phải như vậy, tôi xin cậu tha thứ!”

Diệp Bắc Minh lập tức cười: “Ông muốn giết mẹ tôi, còn nói gì với ông?”

“Xuống địa ngục đi!!!”

“Để lão Diêm Vương tha thứ cho ông!”

Lý Kiếm Thần sợ đến mức con ngươi co rút kịch liệt!

Trên khuôn mặt đều là vẻ mặt khiếp sợ.

Trong con ngươi đục ngầu phản chiếu kiếm mang kiếm Đoạn Long bộc phát ra.

“Sớm biết như vậy, ban đầu tôi không nên nổi lòng tham…”, Lý Kiếm Trần cười bất đắc dĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK