“Cái gì?”
“Cậu là Diệp Bắc Minh!”
Người đàn ông của nhà họ Ngụy kinh ngạc.
Những vị khách khác có mặt cũng hít khí lạnh, vô cùng chấn hãi nhìn qua.
Bọn họ từng nghe uy danh của Diệp Bắc Minh, biết chiến tích của anh!
Nhưng tuyệt đối không ngờ, Diệp Bắc Minh lại to gan như vậy!
Xuất hiện ở cổng lớn nhà họ Ngụy với một cái đầu người!
Một vài khuôn mặt quen thuộc xuất hiện.
Đại soái Long Hồn, Ngụy Kinh Phú xuất hiện, lúc ông ta nhìn thấy Diệp Bắc Minh, đồng tử cũng co lại.
“Cậu dám làm loạn ở nhà họ Ngụy?”
Đường Kình Thương đi theo phía sau, thở gấp: “Ngụy Thần, có lẽ Diệp Bắc Minh điên rồi!”
Tần Tướng Thần chậm rãi đi đến: “Diệp Bắc Minh?”
Tần Vinh An ở một bên, nén thấp giọng: “Bố, khả năng lớn là anh ta uống nhầm thuốc rồi!”
“Đây là nơi nào chứ?”
“Đây là nhà họ Ngụy! Có Ngụy Công tọa trấn, làm sao hắn dám đến làm loạn?”
“Đám người ông cụ Hoa, ông cụ Phó đi ra khỏi cổng lớn nhà họ Ngụy cùng với các con cháu của mình vây chặt xung quanh.
Được biết Diệp Bắc Minh xách một cái đầu người đến, tất cả đều sững người.
“Diệp Bắc Minh?”
Một người đàn ông trung niên xuất hiện.
Giả Tòng Nhung vua Kim Lăng.
Lúc trước, Diệp Bắc Minh xông vào nhà họ Giả ở Kim Lăng, giết một đám lãnh đạo cấp cao nhà họ Giả.
Giữa vua Kim Lăng và Diệp Bắc Minh không đội trời chung!
Những người này đều chỉ là người Diệp Bắc Minh biết.
Ngoài ra.
Lãnh đạo cấp cao của hiệp hội võ đạo!
Các trưởng lão của hội trưởng lão!
Những chiến thần khác của Long Hồn cũng đều có mặt!
Diệp Bắc Minh không nhìn đến tất cả mọi người: “Ngụy Công đâu?”
“Tôi cho ông ba phút, bảo ông ta ra đây gặp tôi!”
“Nếu không, tôi sẽ trực tiếp xông vào nhà họ Ngụy!”
“Suýt!”
Tiếng hít khí lạnh vang lên.
Các nhân vật lớn có mặt đều kinh hãi.
Tê dại da đầu!