Diệp Bắc Minh lạnh giọng nói: “Có gì cứ nói thẳng đi!”
Chiba Kana cũng không tức giận: “Tôi có thể nói với cậu, năm đó không những có cao thủ hàng đầu của giới võ đạo, mà còn có gia tộc cổ võ cũng tham gia giết mẹ cậu!”
“Lần lượt là nhà họ Tần cổ võ, nhà họ Long cổ võ, cậu có thể tìm họ báo thù”.
“Tôi cũng có thể nói cho cậu danh sách những cao thủ hàng đầu của giới võ đạo đó!”
“Tôi có thể lấy danh tiếng của gia tộc nhà họ Chiba ra thề, không có nửa chữ giả dối”.
Diệp Bắc Minh không ngờ.
Chiba Kana lại nói thẳng ra.
Nhà họ Tần cổ võ?
Nhà họ Long cổ võ?
Hai gia tộc cổ võ này đã tham gia giết mẹ anh năm đó sao?
Diệp Bắc Minh cau mày: “Tại sao ông lại cho tôi biết?”
Chiba Kana cười: “Khà khà khà, Cậu không hiểu sao? Tôi rất muốn nhìn thấy người Long Quốc các cậu tàn sát lần nhau”.
“Hơn nữa, cậu giết sạch bọn họ, giết càng nhiều càng tốt, tôi vui còn không kịp”.
“Cậu giết càng nhiều, giới võ đạo Long Quốc càng loạn, Đông Doanh tôi càng có nhiều cơ hội”.
Chiba Kana cũng chẳng thèm che giấu.
“Diệp Bắc Minh, một bên là mối thù của mẹ cậu, một bên là sự ổn định của giới võ đạo Long Quốc, cậu có giết bọn họ không?”
“Không giết, thì mối thù của mẹ cậu phải làm thế nào?”
“Giết? Đầu tiên cậu phải có thực lực này. Thứ hai, nếu cậu giết bọn họ, thực lực của giới võ đạo Long Quốc chắc chắn sẽ tổn hại nặng nề, đến lúc đó không biết chừng sẽ ảnh hưởng đến quốc vận của Long Quốc, ha ha ha!”, Chiba Kana cười vô cùng sung sướng.
Đây là âm mưu trần trụi!
Anh báo thù, giới võ đạo Long Quốc sẽ gặp nạn.
Anh không báo thù, thì ngang bằng với đã hủy đi trái tim võ đạo của Diệp Bắc Minh!
Không báo thù cho mẹ nữa?
Vậy thì tập võ có tác dụng gì?
Tâm tư của Chiba Kana quả nhiên là hiểm độc!
Diệp Bắc Minh lạnh giọng nói: “Tôi vẫn sẽ báo thù cho mẹ tôi, quốc vận của Long Quốc cũng sẽ không bị ảnh hưởng chỉ vì chết đi mấy người”.
Chiba Kana cười đầy thâm ý: “Vậy chúng ta cứ chờ xem đi”.
Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nói: “Ông cũng tham gia giết mẹ tôi, hôm nay con trai của ông làm lãi, tôi sẽ đến Đông Doanh tìm ông!”
Anh tát Chiba Keigo một cái.
“Bố…”
Chiba Keigo kêu thảm một tiếng: “A!”
“Con trai!”
Chiba Kana hét lớn một tiếng, gằn giọng lạnh lùng: “Diệp Bắc Minh, mày đợi đấy cho tao! Tao ở Đông Doanh đợi mày, mày dám đến, tao cho mày…”