Mục lục
Nháp - Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Phi Hổ hừ một tiếng: “Cho dù đuổi theo ra thì đã làm sao, hai Thánh Cảnh trung kỳ chúng ta, chẳng lẽ còn sợ hắn sao?”

“Cùng phải!”

Từ Huyền Võ suy ngẫm gật đầu: “Theo như tình báo, có lẽ kiếm Long Đồ cũng ở trong tay tên nhóc này”.

“Để an toàn, chúng ta vẫn nên về báo cáo chủ nhân rồi tính!”

Nghe cuộc trò chuyện của hai người.

Sắc mặt Diệp Bắc Minh biến ảo bất định.

Chẳng trách anh cảm thấy hai ông lão Thánh Cảnh này giống như thiểu năng trí tuệ!

Thì ra họ không phải thiểu năng trí tuệ, mà là thăm dò mình!

Hai người này lại biết thân thế của anh?

Hơn nữa còn nhắc đến tên của mẹ!

Kiếm Long Đồ là thế nào?

Trong đầu anh vụt lên linh quang: “Chẳng lẽ là kiếm Đoạn Long?”

Diệp Bắc Minh mau chóng hỏi: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, kiếm Đoạn Long rốt cuộc có lai lịch thế nào?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Theo quy tắc, tôi không thể nói cho cậu biết lai lịch của kiếm Đoạn Long!”

“Nhưng tôi có thể nói với cậu, kiếm Đoạn Long rất mạnh, hơn nữa còn có tác dụng khác!”

“Tác dụng khác?”

Diệp Bắc Minh ngẩn người.

Tác dụng của vũ khí, chẳng lẽ không phải là để chém giết sao?

Đối với anh, kiếm Đoạn Long là một thanh vũ khí sắc bén có thể giết được tất cả!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc.

Diệp Bắc Minh biết tháp Càn Khôn Trấn Ngục có hạn chế, nghiêm mắt lại, nhìn sang hai người Hoàng Phi Hổ và Từ Huyền Võ: “Xem ra chỉ có hỏi hai người này thôi!”

Anh tiến đến gần sơn cốc.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Cậu nhóc, cậu suy nghĩ kỹ chưa!”

“Hai người này là Thánh Cảnh trung kỳ, với cảnh giới của cậu, vốn không phải là đối thủ của Thánh Cảnh!”

“Cho dù tôi toàn lực bùng phát, cũng chỉ có thể giết được một người trong đó!”

“Chân nguyên của cậu sẽ tổn hại chín mươi phần trăm trở lên”.

“Chân nguyên còn lại không đủ để giết người còn lại!”

“Trừ phi cậu dùng kiếm Đoạn Long đánh lén ở khoảng cách gần, nhưng hai người này biết lai lịch của kiếm Đoạn Long, đánh lén là việc không thể nào!”

Diệp Bắc Minh nhìn sơn cốc phía trước.

Trầm mặc một lát sau: “Long Đế, giúp tôi một việc!”

“Cậu nói đi”.

Trước đống lửa trong sơn cốc.

Tai của Hoàng Phi Hổ khẽ động!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK