“Hỏi ông ta vào một đêm của hai mươi ba năm trước, có phải đã từng đến Giang Nam của Long Quốc không”.
“Được…”
Chiba Keigo không dám phản kháng.
Lấy điện thoại ra gọi cho bố của mình.
Mười mấy giây sau.
Điện thoại được kết nối.
Giọng của một người đàn ông già nua Đông Doanh vang lên, hỏi bằng tiếng Đông Doanh: “Keigo, ở Long Quốc có ổn không?”
“Nhiệm vụ của thiên hoàng bệ hạ, đã hoàn thành được bao nhiêu rồi?”
“Gia tộc Chiba chúng ta có thể vực dậy được hay không, tất cả dựa vào nhiệm vụ của thiên hoàng bệ hạ lần này đấy”.
“Chỉ cần thiên hoàng bệ hạ vui, thì gia tộc Chiba chúng ta nhất sịnh sẽ trở thành gia tộc lớn nhất Đông Doanh!”
Chiba Kana đang ảo tưởng về tương lai của gia tộc.
Chiba Keigo ấp úng trả lời mấy câu.
Sau đó chuyển chủ đề hỏi: “Bố à, hai mươi ba năm trước bố từng đến Giang Nam của Long Quốc tham dự một hội đấu giá của Sotheby's phải không?”
Phía bên kia điện thoại liền tĩnh lặng.
Nhưng không tắt máy.
Ba phút trôi qua, giọng nói băng lạnh của Chiba Kana mới vang lên: “Cậu là ai?”
Chiba Keigo trả lời: “Bố à, con là con trai của bố!”
“Bố không hỏi con!”
Chiba Kana cười lạnh lùng một tiếng, nói tiếp: “Rốt cuộc cậu là ai?”
“Cậu đã bắt con trai tôi phải không?”
“Cậu phải nghĩ kỹ, có thể gánh chịu được cơn lửa giận của gia tộc Chiba tôi không!”
Ông ta đang uy hiếp.
Diệp Bắc Minh đứng chắp hai tay sau lưng, hơi hiếu kỳ hỏi: “Sao ông biết tôi?”
Chib Kana không hề kinh ngạc: “Thứ nhất, tôi hiểu con trai của tôi, hôm nay nó rất bất thường”.
“Thứ hai, nó không trả lời thẳng vào câu hỏi của tôi, còn không báo cáo tình hình ở Long Quốc, cho nên tôi đoán nó bị người khác uy hiếp”.
“Thứ ba, cậu muốn biết sự việc đã xảy ra ở phòng đấu giá Sotheby's Giang Nam Long Quốc hai mươi ba năm trước?”
Chiba Kana hiểu ra.
Lập tức đoán ra thân phận của Diệp Bắc Minh!
“Cậu là con trai của người phụ nữ đó?”
“Cậu là Diệp Bắc Minh!”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Ông rất thông minh, đã đoán ra được”.
Chiba Kana cười: “Khà khà khà, việc này không khó”.