“Diệp Minh Viễn chưa đến sao?”
Diệp Bắc Minh cau mày.
Anh không quan tâm đến nhà họ Tần, Đường Kình Thương hay người Đông Doanh nào cả!
Bây giờ anh chỉ muốn gặp Diệp Minh Viễn.
Vương Như Yên đi đến: “Vừa nhận được tin tức, Diệp Minh Viễn đã rời khỏi Long Đô”.
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Anh đến Long Đô là vì Diệp Minh Viễn.
Không ngờ Diệp Minh Viễn lại chạy mất!
“Không được, Diệp Minh Viễn chạy rồi, nhà họ Diệp chưa chạy, tôi nhất định phải điều tra rõ chân tướng”, Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi phải đi nhà họ Diệp!”
“Chủ nhân, cậu muốn đến nhà họ Diệp?”
Vạn Lăng Phong kinh hãi!
Nhà họ Diệp không giống nhà họ Tần và nhà họ Đường, nhà họ Diệp có một vị chiến thần vô thượng là Diệp Lăng Tiêu trấn giữ!
Diệp Lăng Tiêu!
Ở Long Quốc gần như là nhân vật tương đương với Thần!
Tên của Vạn Lăng Phong chính là lúc đầu quân bắt chước theo Diệp Lăng Tiêu để đặt.
“Đi theo chị, có người muốn gặp em”, Vương Như Yên nói.
Nhưng Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Sư tỷ, mặc kệ là ai muốn gặp em”.
“Cũng để qua một bên đi”.
“Tối nay em phải đi nhà họ Diệp! Em phải biết rốt cuộc Diệp Minh Viễn có phải bố ruột em hay không!”
“Mẹ ruột em là ai?”
“Bà ấy còn sống hay chết?”
Bây giờ trong lòng Diệp Bắc Minh rất gấp gáp!
Anh muốn biết chân tướng!
Biết năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Vương Như Yên nói: “Tiểu sư đệ, những chuyện này không phải ngày một ngày hai có thể điều tra rõ ràng”.
“Hơn nữa, Diệp Minh Viễn sợ em nên đã chạy khỏi Long Đô rồi”.
“Bây giờ em đi nhà họ Diệp, người nhà họ Diệp chưa biết chuyện năm đó đâu”.
Nghe được những lời này, Diệp Bắc Minh nhướn mày.
“Nhà họ Diệp tổng có bao nhiêu người biết?”
Diệp Bắc Minh yên lặng trong chốc lát.
“Em chắc chắn chưa, bát sư tỷ muốn gặp em đó”, Vương Như Yên thản nhiên cười một tiếng.
“Bát sư tỷ?”
Diệp Bắc Minh sững sờ, trong đầu hiện lên một bóng dáng xinh đẹp.